Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 Liễu Phương Phương cũng chưa giàu đến mức ném tiền qua cửa sổ, anh không tin cô ta tốt bụng tặng không cho mình như vậy, đương nhiên cũng không nghĩ là cô ta thích mình.  

 

Chắc có ý đồ gì rồi.  

 

“Có câu, người đẹp vì lụa mà. Ở đâu thì tôi không biết, nhưng riêng với Thượng Kinh thì một người đàn ông mặc gì, đi giày hãng gì không quan trọng, nhưng anh ta phải có một chiếc đồng hồ đắt giá, đó chính là đẳng cấp đấy”.  

 

“Tôi thấy chiếc đồng hồ này rất hợp với phong cách của anh, nhận đi”.  

 

Liễu Phương Phương ngẫm nghĩ một chút rồi bổ sung thêm: “Quà tôi đã tặng thì sẽ không nhận lại nữa”.  

 

Ý của cô ta đã rất rõ ràng, Tôn Hàn không được từ chối.  

 

Được thôi, Tôn Hàn không nhiều lời, nhận thì nhận.  

 

“Cảm ơn tổng giám đốc Liễu!”  

 

“Đeo luôn đi”.  

 

Vì nể mặt Liễu Phương Phương nên Tôn Hàn đành đeo chiếc đồng hồ màu bạc ấy lên cổ tay.  

 

Liễu Phương Phương ngắm nghía rồi gật đầu, cảm thấy đúng là rất hợp.  

 

“Xuống xe với tôi”.  

 

Lại một câu nói lời ít ý nhiều nữa.  

 

Tôn Hàn cạn lời, khéo léo nói: “Tổng giám đốc Liễu, tôi chờ cô trên xe thôi được không”.  

 

Anh mà lên thì sẽ chạm mặt Từ Tiểu Bân mất, thế thì sẽ rất khó xử.  

 

Với lại, nhỡ Từ Tiểu Bân lỡ miệng là mọi chuyện bại lộ hết.  

 

Vì thế, Tôn Hàn rất không muốn đi cùng Liễu Phương Phương.  

 

“Tôi bảo anh đi thì anh đi đi, đừng nhiều lời. À, anh có quen ai tên là Trương Dương Phi không?”, đột nhiên Liễu Phương Phương nhìn chăm chú vào Tôn Hàn.  

 

“Không… quen, nhưng nghe nói đó là một tay công tử danh giá, sao vậy tổng giám đốc Liễu?”, Tôn Hàn mù mờ hỏi.  

 

Liễu Phương Phương lại quan sát Tôn Hàn thêm một lúc, sau khi xác định anh không giả vờ thì mới tin: “Không có gì, đi thôi”.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận