Những người nhà họ Liễu khác không dám ý kiến gì, vì giờ có nói gì cũng là sai cả nên họ phải cẩn thận.
“Tôn Hàn đúng không! Cậu chắc sẽ làm được chứ?”, Liễu Nam Quân đành nhìn sang Tôn Hàn.
“Tôi đã nói là được rồi mà, nếu ông Liễu không tin thì có thể mời người khác”, Tôn Hàn bình thản đáp.
Những gì cần cam kết thì anh đều nói cả rồi.
Còn có muốn cứu người hay không là do Liễu Nam Quân lựa chọn.
“Được, tôi tin cậu! Chỉ cần cậu có thể chữa khỏi bệnh cho bố tôi, nhà chúng tôi sẽ không bạc đãi cậu đâu”, cuối cùng Liễu Nam Quân đã đưa ra lựa chọn.
Chuyện đã đến nước này, hình như ông ta cũng không còn cách nào nữa.
Nhưng Tôn Hàn không vội mà nói: “Thay vì lời hứa là gia đình ông sẽ không bạc đãi tôi, thì chúng ta nói cụ thể hơn đi. Nếu tôi cứu được mạng của ông cụ Liễu, ông có thể cho tôi thứ gì?”
Tất cả mọi người: “…”
Liễu Phương Phương: “…”
Đã chữa bệnh đâu mà Tôn Hàn đã ra điều kiện rồi?
Hơn nữa, anh còn nói thẳng ra luôn.
Định thừa nước đục thả câu hay gì!
“Cậu muốn gì?”
Liễu Nam Quân cố nén lửa giận, chút thiện cảm ít ỏi mà ông ta vừa dành cho Tôn Hàn đã bay theo gió.
“Thứ nhất, ông có biết Trương Dương Phi không? Anh ta bắt tôi phải rời khỏi Thượng Kinh trong vòng ba ngày, nếu không sẽ cho người đối phó tôi. Hôm nay là hạn cuối rồi nên ông Liễu hãy nói với anh ta không được gây phiền phức cho tôi, ít nhất là trong một tháng tới!”
Lúc nói câu này, Tôn Hàn liếc nhìn sang Liễu Phương Phương.
Mặt Liễu Phương Phương đỏ ửng, bởi đây là chuyện do cô ta gây ra.
“Được, một tháng tới sẽ không ai làm gì cậu cả, tôi sẽ nói chuyện với người lớn nhà Trương Dương Phi!”
Dẫu sao Liễu Nam Quân cũng là bậc bề trên, ít ra ông ta vẫn đảm bảo được điều này.
“Thứ hai là tôi muốn lấy Liễu Phương Phương!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!