Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

 

 

 Sau khi nói một tràng, Tôn Đạo Hương nghi hoặc hỏi: “Sao? Tôn Hàn không đồng ý rời đi chứ gì?”  

 

Dương Dung gật đầu một cách khó khăn.  

 

Tôn Đạo Hương liếc nhìn bản thoả thuận trong tay Dương Dung, sau đó vươn tay ra lấy đọc rồi cười nói: “Tôn Hàn này rộng rãi phết nhỉ, đã thế rồi mà vẫn đồng ý cho bà hai mươi triệu”.  

 

“Nhưng cậu ta không chịu rời khỏi đây thì là sự lựa chọn sai lầm rồi. Bà cất tờ thoả thuận đi, tôi sẽ sắp xếp cho bà ở khách sạn trước, nếu không được tôi cho phép thì bà không được đi đâu hết”.  

 

Dương Dung chột dạ, chợt đoán ra điều gì đó.  

 

“Ông Lâm, có phải ông định gây bất lợi cho Tôn Hàn không?”  

 

Dương Dung không biết ông Lâm này có lai lịch thế nào, nhưng bà ta biết chắc chắn ông ta là một nhân vật không đơn giản.  

 

Hơn nữa, trong lời nói của ông ta có ý không hài lòng khi Tôn Hàn ở Thượng Kinh.  

 

“Tôi hỏi bà, nếu giữa Tôn Hàn và Từ Tiểu Bân buộc phải có một người chết, mà quyền sinh sát lại nằm trong tay bà thì bà sẽ cho ai chết?”, Tôn Đạo Hương không trả lời câu hỏi của Dương Dung, mà hỏi ngược lại với vẻ hào hứng.  

 

Nhưng với Dương Dung thì đó là vẻ mặt của ác quỷ.  

 

Dương Dung run sợ nói: “Tôi có thể không chọn được không?”  

 

Tôn Đạo Hương chậm rãi lắc đầu.  

 

“Tôi, tôi chọn Tiểu Bân sống!”  

 

Trong tình huống này, đương nhiên Dương Dung sẽ chọn Từ Tiểu Bân được an toàn rồi.  

 

“Thế thì đúng rồi, nếu bà muốn Từ Tiểu Bân được an toàn thì phải nghe lời tôi”.  

 

Thấy thế, Tôn Đạo Hương không hề ngạc nhiên chút nào, bởi con người ai cũng vậy mà.  

 

…  

 

Chiều đến, Tôn Hàn chuẩn bị rời công ty về nhà.  

 

Đột nhiên anh nhận được điện thoại của Tôn Vượng Thịnh, ông ấy hẹn anh đến một quán lẩu.  

 

Dù có vẻ nghi hoặc, nhưng Tôn Hàn vẫn đồng ý.  

 

Sau khi đến một quán lẩu có tên là Ma Lạt Hương, Tôn Hàn vừa đi vào một phòng bao thì đã trông thấy Tôn Vượng Thịnh ngồi chờ rồi.  

 

Trong phòng không còn ai khác, chỉ có một mình Tôn Vượng Thịnh mặc trang phục đời Đường với sắc mặt hồng hào.  

 

Trên mặt bàn trước mặt ông ấy bày khá nhiều rau, thịt,…  

 

 

Nhấn Mở Bình Luận