Người bạn học năm đó bây giờ tâm tư đã không còn đơn thuần nữa rồi.
"Cũng hòm hòm rồi đấy, tối nay khá vui, nhưng đến đây thôi nhé".
Tôn Hàn đột nhiên uống cạn ly bia, tỏ ý muốn đi.
Vẻ mặt Lâm Ảnh hiện rõ sự sốt ruột.
Khốn kiếp thật, cô ấy đã tỏ vẻ đáng thương đến thế rồi mà Tôn Hàn chẳng hề an ủi cô gái số khổ này lấy một câu. Nếu không thì cũng phải ngỏ ý sẽ giúp cô ấy trả hết nợ chứ?
Lúc này không phải là thời cơ tuyệt vời để tán tỉnh cô ấy sao?
Nếu không thì cô ấy việc gì phải uống cho mình suýt say mèm thế này.
"Tối thế này rồi có chuyện gì hả, đừng đi vội như thế chứ", Lâm Ảnh nói với giọng làm nũng.
Cô ấy có thể cảm nhận được Tôn Hàn không có ý với mình lắm, với tình huống này thì hoặc là từ bỏ, hoặc là phải mặt dày la liếm.
Cô ấy không tin Tôn Hàn còn ưa cái kiểu nhan sắc không bằng cô ấy của Tiểu Chu mà lại không ưa cô ấy!
Họ còn là bạn học cũ, tuổi tác phù hợp. Ngoại hình của Tôn Hàn càng không có gì chê, tuy không bằng các ngôi sao nhưng vô cùng mạnh mẽ và ưa nhìn.
Cái kiểu đàn ông giàu có trẻ trung này, cô ấy thực sự không muốn bỏ qua.
"Vợ tôi đang đợi ở nhà, nếu ra ngoài quá lâu thì e là về sẽ bị mắng mất", Tôn Hàn mỉm cười nói.
Lâm Ảnh liền vô cùng mất mát.
Hóa ra Tôn Hàn đã kết hôn rồi!
Đột nhiên Lâm Ảnh liền tự nghĩ ra rất nhiều điều, ví dụ như bây giờ Tôn Hàn có nhiều tiền như vậy chỉ e là đã kết hôn với một cô vợ giàu có.
Thậm chí có khả năng là một tên ở rể, ăn bám vợ.
Hơn nữa đã có vợ rồi mà còn đến khu giải trí, cũng chẳng phải loại đàn ông đàng hoàng gì.
Hảo cảm của Lâm Ảnh đối với Tôn Hàn liền tụt dốc không phanh.
"Vậy cứ thế đi, chúng ta kết bạn để có gì còn liên lạc nhé?", Lâm Ảnh nói.
Nếu đã kết hôn rồi thì không trở thành đối tượng của cô ấy được.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!