Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Khi Tôn Hàn lại gần, Liễu Phương Phương liền nhăn mũi: "Có mùi nước hoa phụ nữ, anh còn uống rượu nữa! Tuy tôi không quan tâm đến chuyện của anh, nhưng dù gì cũng đang ở Ma Đô, anh có thể kiềm chế một chút được không! Nếu như bên nhà ông ngoại biết được thì tôi phải đối mặt với họ thế nào?"  

 

Có thể nhận ra tâm trạng của Liễu Phương Phương đang rất không vui.  

 

Dù quan hệ vợ chồng giữa cô ta và Tôn Hàn chỉ là một màn kịch nhưng Tôn Hàn lại nghênh ngang tìm gái ở bên ngoài khiến cô ta rất mất mặt, tâm trạng thoải mái được mới là lạ.  

 

Tôn Hàn ngồi trên ghế sô pha, châm một điếu thuốc rồi lạnh nhạt nói: "Tôi đã đi tới khi giải trí Tiêu Dương hai ngày liên tiếp, đó cũng chính là nơi hai cô gái của công ty bất động sản của ông cô chết. Tôi có vài điều phát hiện, trước khi hai cô gái đó chết đã có quan hệ gần gũi với một tên côn đồ tên Trương Tam".  

 

Nghe thế Liễu Phương Phương liền kinh ngạc: "Ý anh là..."  

 

Chẳng lẽ cô ta đã trách nhầm Tôn Hàn rồi sao?  

 

Hai ngày nay chẳng thấy Tôn Hàn đâu, anh đến khu giải trí Tiêu Dương để điều tra vụ án chôn xác kia ư?  

 

"Muốn tháo dây phải tìm người buộc dây. Nếu muốn giải quyết vấn đề của công ty bất động sản Diệp Thị của ông cô thì cách tốt nhất là phải bắt tay từ điều tra cái chết của hai cô gái kia. Còn việc có thể điều tra ra hay không thì phải xem ý trời nữa. Tôi cũng chỉ có thể giúp tới đây thôi", Tôn Hàn lạnh nhạt nói.  

 

"Ông ngoại tôi muốn gặp anh, ngày mai chúng ta đi gặp ông rồi tính tiếp".  

 

Nghĩ một lát rồi Liễu Phương Phương đột nhiên nhìn Tôn Hàn, nói: "Cảm ơn!"  

 

Tôn Hàn mỉm cười: "Là cô nói muốn giúp ông ngoại, tôi cũng chỉ cố hết sức mà thôi, không cần cảm ơn".  

 

Sau đó Tôn Hàn dập tắt điếu thuốc, đứng dậy đi vào nhà tắm: "Tôi đi tắm, cô ngủ sớm đi".  

 

Liễu Phương Phương nhìn bóng lưng của anh, cô ta cảm thấy thất bại vô cùng.  

 

Khoảng thời gian này, tối nào cô ta cũng cố ý ăn mặc mát mẻ.  

 

Nhưng không thể nào khơi dậy hứng thú của Tôn Hàn.   

 

Thực ra cô ta đã suy nghĩ rất lâu, nếu như có thể làm một đôi vợ chồng thực sự với Tôn Hàn thì đó cũng là một điều rất tốt.  

 

Cô ta cũng không hẳn là thích Tôn Hàn, nhưng chắc chắn là không ghét.  

 

.....  

 

Chín giờ sáng hôm sau, Liễu Phương Phương dẫn Tôn Hàn đến biệt thự nhà họ Diệp.  

 

Hôm nay hình như người nhà họ Diệp đều khá bận, hai người đến biệt thự thì chẳng gặp được mấy ai.  

 

Diệp Tiên Duyệt thì có ở nhà.  

 

"Ông ngoại, anh ấy chính là Tôn Hàn!"  

 

Hai người đến phòng khách thì gia chủ của nhà họ Diệp là Diệp Hà Sơn đi ra khỏi phòng ngủ. Ông ấy nhìn Tôn Hàn, mỉm cười: "Cháu chính là đứa cháu thứ năm của ông Tôn đúng không, quả là nhân tài, rất xứng với Phương Phương nhà này. Mau ngồi, mau ngồi đi!"  

 

"Cảm ơn ông ngoại!", Tôn Hàn khách sáo nói.  

 

Họ hàn huyên một lúc thì Liễu Phương Phương nói ra chuyện Tôn Hàn điều tra được ở khu giải trí.   

 

Diệp Hà Sơn liền nhíu chặt mày: "Trương Tam!"  

 

"Ông ngọai biết người đó sao?"  

 

Nếu như ông ngoại biết Trương Tam thì đơn giản hơn nhiều.  

 

"Ừ".  

 

Diệp Hà Sơn gật đầu: "Trương Tam là một tên du côn có tiếng ở Ma Đô, hắn thường giúp các công ty bất động sản lớn di dời mặt bằng. Bây giờ có những hộ cần di dời, tiền chưa đến tay thì họ nhất quyết không đồng ý di dời. Trương Tam chuyên đối phó với những hộ khó nhằn như thế!"  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận