Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 Càng không phải là thế lực gì.  

 

Nói chung không đáng bận tâm.  

 

Ví dụ Tôn Hàn mà nói mình là người Thượng Kinh thì chắc chắn Ngô Du Du sẽ bớt chút thời gian để làm quen với anh, còn nếu biết anh là con cháu của nhà họ Tôn, thì khéo người ra đón tiếp anh sẽ là người quản lý của nhà cô ấy mất.  

 

“Chuyện nhà anh sao rồi? Đã giải quyết được chưa?”  

 

Ngô Du Du lại nhìn sang Diệp Tiên Duyệt rồi quan tâm hỏi han.  

 

“Chắc cũng sắp rồi”, Diệp Tiên Duyệt cười trừ.  

 

Thấy vậy, Tôn Hàn cười thầm trong bụng, người anh họ này của Liễu Phương Phương sĩ diện quá.  

 

“Thế thì tốt rồi!”  

 

“Du Du, sinh nhật vui vẻ nhé!”  

 

Đúng lúc này, lại có một giọng nói sang sảng khác vang lên.  

 

Diệp Tiên Duyệt nhìn qua rồi lập tức nhăn mặt.  

 

Tôn Hàn cũng chú ý thấy người đó, đấy là một người thanh niên để tóc đuôi ngựa mặc bộ âu phục thoải mái nhưng vẫn rất thu hút.  

 

“Anh Đậu cũng đến rồi! Không biết anh Đậu sẽ tặng quà gì cho Du Du đây?”  

 

“Chắc chắn không kém quà của anh Diệp đâu! Ai chẳng biết anh Đậu luôn là người chịu chi, huống hồ anh ấy còn đang theo đuổi Du Du. Theo tôi thấy ít cũng là quà với con số này”.  

 

Một cô gái giơ hai ngón tay lên.  

 

“Hai mươi triệu cơ, gì đến mức ấy?”  

 

Quà sinh nhật mà những hai mươi triệu thì hơi quá!  

 

“Xem rồi biết ngay chứ gì”, cô gái đó chắc chắn nói.  

 

“Ơ, anh Diệp cũng đến à! Tôi cứ tưởng nhà anh đang gặp sóng to gió lớn thế thì anh không rảnh để đến đây cơ”.  

 

Vừa trông thấy Diệp Tiên Duyệt, người thanh niên được gọi là anh Đậu đã châm chọc vài câu.  

 

“Cảm ơn Đậu Chương anh đã quan tâm, nhà tôi vẫn ổn!”, Diệp Tiên Duyệt đáp lại với vẻ bực dọc.  

 

“Thế à? Sao tôi nghe nói phải giải quyết vụ án kia trong vòng năm ngày nhỉ! Kiểu này nhà họ Diệp của anh hết hi vọng với dự án đảo Lâm An rồi. Vớ vẩn lại thành nhà họ Đậu chúng tôi được hời ý chứ!”  

 

Đậu Chương cười lớn rồi chìa tay ra, một người ở phía sau đưa món quà ra bằng hai tay: “Du Du, em nhìn xem có thích không. Anh phải cho người đến Pháp mua về đấy, chỉ có một bộ duy nhất trên thế giới thôi”.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận