Tôn Hàn lạnh nhạt hỏi: "Cũng không phải chuyện gì lớn, gần đây tôi nghe nói ở chỗ đảo Lâm An của công ty bất động sản Diệp Thị có xảy ra vụ án chôn xác, anh có biết cụ thể không?"
Đường Minh Phong: "...."
.....
Mãi mà Diệp Tiên Tuyệt mới tìm được Tôn Hàn, anh ta bực bội nói: "Tôn Hàn, rốt cuộc cậu làm cái gì vậy? Anh đã đưa người đến mà cậu lại biến mất!"
Lúc này Tôn Hàn đang chống cằm trầm tư, anh lắc đầu: "Được rồi, không cần gặp nữa, chúng ta về thôi".
Diệp Tiên Duyệt: "....."
Người muốn gặp Trương Tam là cậu, bây giờ người không muốn gặp cũng là cậu.
Đang làm cái trò gì vậy chứ?
Rời khỏi khu biệt thự nhà họ Ngô, Diệp Tiên Duyệt đưa Tôn Hàn về khách sạn rồi mới quay về. Dọc đường anh ta cứ bứt rứt không yên, nghĩ rằng Tôn Hàn đang chơi anh ta một vố.
Nếu như không phải tối qua Tôn Hàn đòi gặp Trương Tam thì trong nhà có chuyện lớn thế này, chưa chắc anh ta đã tới sinh nhật của Ngô Du Du, và cũng không bị mất mặt như vậy.
Kết quả là người ta đã đến mà Tôn Hàn lại biến mất!
Tất nhiên là Diệp Tiên Duyệt đã đổ hết trách nhiệm lên đầu Tôn Hàn như một bản năng.
Cho dù Tôn Hàn không nói muốn gặp Trương Tam thì Diệp Tiên Duyệt cũng sẽ tìm đủ mọi lý do để thuyết phục mình tới đây.
Không thể lý sự với kẻ mặt dày la liếm được.
Tôn Hàn cũng hiểu tính cách Diệp Tiên Duyệt, một cậu ấm không còn bé bỏng nữa, lòng dạ lại đơn thuần, thế nên cũng chẳng buồn nói nhiều với anh ta.
"Sao rồi, đã gặp được Trương Tam chưa?"
Sau khi về khách sạn, Liễu Phương Phương vội vàng hỏi với giọng quan tâm.
"Không gặp, nhưng tôi đã gặp được một người quen".
Tôn Hàn cởi áo khoác ra vứt trên sô pha, sắc mặt nghiêm túc.
"Người quen trước đây? Có liên quan đến vụ án mạng ở đảo Lâm An sao?", Liễu Phương Phương nghi hoặc hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!