Ông nội bị tàn tật đều là do ân oán giữa anh ta và Tôn Hàn.
Đường Minh Phong không thể giũ bỏ trách nhiệm trong chuyện này.
May là sau khi hai chân bị tàn phế, ông nội đã dần chấp nhận sự thật, tính cách cũng không còn nóng nảy như trước, càng ngày càng hòa nhã với anh ta.
Nếu không thì Đường Minh Phong làm sao mà sống yên ổn qua ngày?
Đường Minh Phong run rẩy đi đến đằng sau Đường Trệu Bính. Anh ta cúi đầu như một đứa trẻ làm sai.
"Sao thế, gây họa trong bữa tiệc sinh nhật của Ngô Du Du à?"
Đường Triêu Bính cảm thấy không đúng nên bỏ sách xuống, điều chỉnh vị trí xe lăn.
"Cháu, cháu, cháu đã gặp một người ở bữa tiệc sinh nhật của Ngô Du Du.... Là Tôn Hàn!"
Soạt!
Sắc mặt Đường Triêu Bính liền thay đổi: "Cậu ta tới Ma Đô rồi sao?!"
Nhưng chẳng mấy chốc sắc mặt ông ta đã hòa hoãn, lạnh nhạt nói: "Không sao, Tôn Hàn chẳng còn là cậu chủ của Thiên Cửu môn nữa, chẳng có gì đáng sợ".
"Cậu ta tới Ma Đô chắc có chuyện gì khác thôi, chưa chắc đã tới tìm chúng ta!"
Có nhiều thứ Đường Minh Phong không hiểu được nhưng Đường Triêu Bính có thể hiểu. Nếu lúc ở thành phố Giang Châu Tôn Hàn đã không xử lý ông cháu bọn họ thì nghĩa là đã bỏ qua.
Lần này Tôn Hàn tới Ma Đô có lẽ không phải để tính sổ với họ.
"Nếu anh ta không còn là cậu chủ của Thiên Cửu môn nữa thì chẳng phải chúng ta có thể báo thù anh ta sao?!"
Mắt Đường Minh Phong liền sáng rực.
Nhưng Đường Triêu Bính lại lạnh lùng quát: "Cháu đang nghĩ cái gì vậy? Khoảng thời gian trước Giang Lệ xuống Tây Nam đã quyết chiến với Thiên Cửu môn! Chính Tôn Hàn đã ngăn chặn được ông vua thế giới ngầm là Giang Lệ đấy!"
"Mà Tôn Hàn sau đó mới từ bỏ chức vị đứng đầu Thiên Cửu môn".
"Dù Tôn Hàn không còn là chủ nhân Thiên Cửu môn nữa thì chúng ta cũng không đụng vào cậu ta được!"
Đường Triêu Bính thực sự rất sợ đứa cháu mình sẽ làm loạn, thế nên phải giải thích rõ.
Nếu nhà họ Đường dám động vào Tôn Hàn thì Thiên Cửu môn sẽ không tha cho họ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!