"Anh Tôn à, đây là danh thiếp của tôi, chỉ cần anh Tôn còn ở Ma Đô thì có việc gì cứ gọi cho tôi. Nếu tôi có thể giúp được thì chắc chắn sẽ không chối từ".
"Tôi sẽ bao tất cả chi phí tối nay!"
Trương Tam khách sáo lấy danh thiếp ra.
Tôn Hàn cũng không từ chối, anh mỉm cười nhận lấy: "Chắc chắn rồi!"
"Ừm, tôi sẽ đánh tiếng bên Lý Hổ để ông ta không gây rắc rối cho cô gái này nữa".
"Phải rồi anh Tôn, anh có hứng thú uống riêng với tôi vài ly không?", Trương Tam đưa ra lời mời.
Hắn chỉ nói một câu thôi đã giải quyết được rắc rối của Lâm Ảnh.
Kẻ đến chỗ Trương Tam không thể hoành hành ngang ngược được.
Nếu hắn đã nói sẽ khiến Lý Hổ không gây phiền phức cho Lâm Ảnh thì chắc chắn chuyện đó sẽ không xảy ra.
Nghe thế Lâm Ảnh và mấy cô gái đều thở phào nhẹ nhõm.
Đúng là gặp được quý nhân!
Nhưng quý nhân này chắc chắn là Tôn Hàn.
Nếu không có Tôn Hàn thì Trương Tam sẽ không nói như vậy!
Mấy người bạn của Lâm Ảnh đều nhìn Lâm Ảnh bằng ánh mắt kỳ lạ.
Họ cứ như đang nói cô coi người ta là tên ngốc để đào mỏ, thế mà người ta còn giúp cô giải quyết rắc rối lớn kìa!
"Được, vậy anh Trương sắp xếp địa điểm đi".
Tôn Hàn thấy rất bình thường, Trương Tam muốn nói chuyện riêng với anh, mà vừa hay anh cũng muốn nói chuyện riêng với Trương Tam.
"Mời đến văn phòng của tôi!"
"Mời!"
Anh theo Trương Tam đến văn phòng.
Trương Tam lấy một bình rượu trên giá rượu xuống, nhìn thôi đã biết không hề rẻ.
"Sếp Trương, anh chủ yếu kinh doanh quán bar sao?"
Tôn Hàn vừa liếc nhìn xung quanh vừa cười hỏi.
"Cũng không hẳn, nghề chủ yếu của tôi là giúp người ta giải quyết rắc rối!"
Trương Tam rót một ly rượu đưa cho Tôn Hàn, sau đó nói với giọng sâu xa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!