"Cô cảm thấy, Trương Tam nên làm như thế nào?"
"Sẽ tới công an rửa oan cho Lý Tư, đưa con trai mình vào chỗ chết?"
Liễu Phương Phương nghe xong mà ù ù cạc cạc chưa hiểu: "Cái gì vậy trời? Anh so sánh cái..."
Nhưng giây tiếp theo.
Đột nhiên đôi mắt Liễu Phương Phương trở nên đăm chiêu, giọng run run như không dám tin, hỏi lại: "Ý anh là...người trộm dê chính là người nhà họ Diệp!"
Cuối cùng cô đã hiểu ra.
Hung thủ của vụ án chôn xác chính là...nhà họ Diệp!
"Tôi sẽ không nói thêm gì đâu, cô trả lời câu hỏi này của tôi đi".
Tôn Hàn nhún vai, chưa lật tẩy nốt tầng cuối cùng của bí mật này.
...
Hai ngày sau.
Hôm nay là ngày nhà họ Diệp thay da đổi thịt cho dự án đảo Lâm An. Họ chăng dây đỏ, ai nấy vô cùng vui mừng.
Hôm nay là ngày tái khởi công dự án đảo Lâm An.
Để giải đen, Diệp Hà Sơn còn chuẩn bị nghi thức tế trời.
Riêng múa lân thôi đã có tới tám đội.
Khua chiêng gõ trống vô cùng náo nhiệt!
Người từ các công ty truyền thông của Ma Đô cũng kéo đến từ rất sớm để ghi hình trực tiếp.
Khi Tôn Hàn đến, bên ngoài đã đỗ đầy xe sang, người qua kẻ lại như mắc cửi.
"Ha ha, Tôn Hàn, Phương Phương, mau tới đây. Ông ngoại đã chuẩn bị chỗ ngồi cho hai đứa để chứng kiến nghi thức tái khởi công rồi!"
Thấy Tôn Hàn và Liễu Phương Phương, Diệp Vân Đồ mặt mày hớn hở chạy tới đón.
Có điều, cả Tôn Hàn và Liễu Phương Phương đều không có vẻ gì là vui vẻ.
"Sao thế, tối qua hai đứa mới cãi nhau sao?"
"Tôn Hàn à, không phải cậu đã nói rồi sao. Hai đứa mới cưới nhau, cháu không biết nhường Phương Phương một chút sao?"
Diệp Vân Đồ tưởng đôi vợ chồng này đang cãi nhau, cho nên giả vờ tức giận giáo huấn Tôn Hàn.
"Cậu à, cháu và Tôn Hàn vẫn ổn, chúng ta tới chỗ ông ngoại đi".