Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

 Ngay sau đó, cả ba đã lên du thuyền, người lái tàu khởi động máy rồi đưa chiếc du thuyền ra xa bờ.  

 

Có sáu cái túi da lớn trên du thuyền chứa đủ ba mươi triệu tiền mặt.  

 

Sau khi kiểm tiền xong, Diệp Vân Nghĩa mới thở phào một hơi, đồng thời cũng lộ ra vẻ mệt mỏi rã rời.  

 

“Tôi muốn vào phòng nghỉ”.  

 

Tôn Hàn thờ ơ đáp: “Tuỳ anh, nhưng phải để Phương Phương ở lại đây”.  

 

“Không được!”  

 

Diệp Vân Nghĩa từ chối ngay.  

 

Nếu anh ta thả Liễu Phương Phương ra thì còn gì để uy hiếp Tôn Hàn nữa.  

 

Song, Tôn Hàn cũng không chịu nhượng bộ: “Thế thì tôi sẽ vào cùng, tôi không thể để Phương Phương ở riêng với anh được”.  

 

“Nó là em họ tôi, cậu sợ tôi làm gì nó chắc?”  

 

“Giờ anh điên rồi, ai mà biết được anh sẽ làm gì”.  

 

Không thoả hiệp!  

 

Cuối cùng, Diệp Vân Nghĩa đành chấp nhận để cả Liễu Phương Phương và Tôn Hàn cùng vào khoang tàu.  

 

Mấy ngày qua, Diệp Vân Nghĩa luôn trong tình trạng trốn chạy nên đã mệt nhoài, vừa nằm xuống cái là anh ta đã nhắm mắt ngủ ngay.  

 

Nhưng vì đề phòng nên dù ngủ thì anh ta vẫn cầm súng chĩa vào Liễu Phương Phương.  

 

Không chỉ vậy, anh ta còn còng tay trái của mình chung với tay của Liễu Phương Phương để đề phòng cô ta chạy trốn.  

 

Liễu Phương Phương chính là cái phao cứu sinh cuối cùng của anh ta.  

 

“Khò khò…”  

 

Chỉ mấy phút sau, Diệp Vân Nghĩa đã ngáy khò khò, nhưng ngón tay ở cò súng thì vẫn không buông lỏng.  

 

Tôn Hàn thử tiến lại gần một bước, nhưng Diệp Vân Nghĩa đã tỉnh lại ngay và chĩa súng vào anh: “Đứng im!”  

 

Thật kinh hãi!  

 

Đúng là làm ơn mắc oán.  

 

Tôn Hàn giơ hai tay lên, ngỏ ý sẽ không nhúc nhích.  

 

Song, Diệp Vân Nghĩa vẫn chưa yên tâm nên lấy một cái còng tay ở trong túi ra ném cho Tôn Hàn rồi nói: “Tự còng tay mình vào đi, nhanh!”  

 

Nhấn Mở Bình Luận