Giờ thì hay rồi, cưỡi lên lưng hổ rồi thì xuống làm sao?
Nhưng nếu không đưa tiền cho Tôn Đạo Viễn thì sợ ông ta cứ cắn chặt không buông.
Tôn Đạo Viễn có vô dụng đến đâu thì cũng là ông Hai nhà họ Tôn, không đắc tội nổi!
“Ông Hai Tôn, hay là ông tìm Tôn Phát Tài thương lượng thử xem. Nếu ông ta cho tôi chút lợi ích thì lần đấu giá sau tôi sẽ nhường dự án đảo Lâm An này cho ông ta?”
Bất lực, Đậu Minh Hà chỉ đành đưa ra hạ sách.
“Vậy chẳng phải là nhận thua rồi sao?”
“Không được, thế thì hai bố con tôi khác nào làm trò cười cho Tôn Hàn!”
Tôn Đạo Viễn chưa nói gì nhưng Tôn Thiên Kỳ lập tức nhảy dựng lên từ chối.
Vốn dĩ lần trước đã phải chịu thua Tôn Hàn, bố con ông ta đã rất bực bội rồi.
Nếu giờ Đậu Minh Hà nhận thua thì khác nào hai bố con họ cũng thua?
Đùa kiểu gì vậy? Hai bố con họ đều là con cháu lớn lên trong nhà họ Tôn, một đứa cháu trai vừa mới về nhà họ Tôn không lâu mà lại muốn trèo lên đầu họ hay sao?
Không thể chấp nhận được.
“Đúng đó, chú Đậu, nếu chú nhận thua thì bố con tôi sẽ mất hết thể diện!”
Tôn Đạo Viễn rất đồng tình với ý kiến của con trai, quyết phải tranh giành đến cùng, không chịu nhận thua.
Má nó!
Trong lòng Đậu Minh Hà đã chửi thầm không biết bao nhiêu lần. Không nhận thua cũng được thôi, vậy các người đi mà nghĩ cách!
Ông đây hứa cho các người hai tỷ tiền công, các người cũng phải nghĩ cách giúp ông đây lấy được dự án đó với mức hời lớn nhất chứ.
Chỉ góp hai cái mồm thì ai mà chẳng làm được?
“Anh Tôn này, hay là anh thử tìm bố anh nói chuyện thử xem?”
Ngoài mặt, Đậu Minh Hà không dám tỏ ra bất kính, chỉ dám khách sáo nhắc nhở một câu.
Chỉ cần Tôn Vượng Thịnh gật đầu thì bất luận là Tôn Hàn hay Tôn Phát Tài cũng phải nghe lời ngay.
Đây là cách đơn giản nhất rồi.
Mọi việc trong nhà họ Tôn vẫn do Tôn Vượng Thịnh quyết định.
Một khi ông ấy mở lời thì ai dám làm trái?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!