Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

Bên dưới lập tức ồ lên.
Ý trong câu trả lời của Đường Minh Phong là anh ta chẳng coi bất động sản Thịnh Hạ và nhà họ Thẩm ra gì hết.
Hai nhà trên chỉ được cái danh thôi, còn tầm nhìn của công ti bọn họ không chỉ là thị trường ở Giang Châu, mà còn ở cả khu vực Tây Nam.
Nếu không có nhà họ Đường ở Thượng Hải làm chỗ dựa cho họ thì chẳng ai dám tin đây là sự thật.
Muốn làm trùm bất động sản ở Tây Nam đâu phải chuyện dễ dàng.
“Tổng giám đốc Đường, tôi có câu hỏi…”
Đường Minh Phong vẫn giữ vẻ nho nhã cắt ngang lời: “Được rồi, phỏng vấn đến đây là kết thúc, đến giờ nhập tiệc rồi, mời các vị tới đại sảnh trên sân thượng của khách sạn dự tiệc!”
“Bây giờ, tôi có thể thông báo một tin cho mọi người. Hôm nay, có một nhân vật lớn thật sự sẽ tới đây để ủng hộ bất động sản Phong Quyên của chúng tôi!”
Dứt lời, anh ta đứng dậy rồi đỡ Lâm Mỹ Quyên rời đi, mặc kệ đám phóng viên đang gọi liên hồi.
Nhân vật lớn thật sự?
Người đó lập tức trở thành nghi điểm trong đầu đám phóng viên.
Từ đầu tới cuối, Đường Minh Phong đều không coi những nhân vật đẳng cấp ở Giang Châu như Đường Khang Niên là trọng tâm trong câu chuyện, vậy rốt cuộc nhân vật lớn kia có địa vị thế nào mới đáng được anh ta nhắc đến?
Không lâu sau.
Đại sảnh bữa tiệc ở khách sạn Intercontinental, dưới mái vòm thuỷ tinh là những ánh đèn rực rỡ.
Đường Minh Phong và Lâm Mỹ Quyên trò chuyện vui vẻ với những người nổi tiếng như một cặp đôi thành công.
Lâm Mỹ Quyên rất hưởng thụ cảm giác như mơ này.
Lâm Hạo và Lâm Hữu đều có mặt ở đây, nhưng chỉ đứng một chỗ vì họ chẳng quen ai trong những nhân vật nổi tiếng ở đây cả.
“Bố, có phải chị sắp giàu rồi không ạ?”
“Bố nghe Minh Phong nói mục tiêu của bất động sản Phong Quyên là sẽ ra mắt thị trường trong vòng một tháng, con nói thử xem!”, Lâm Hữu đắc ý nói.
Lên sàn luôn ư!
Tiền lời cả mấy chục tỷ đó, mới nghĩ đến thôi mà Lâm Hữu đang sướng rên lên rồi.
Lâm Hạo cũng sáng mắt lên nói: “Đến lúc ấy, chị con là phú bà giàu có rồi còn gì!”
“Dù có giàu đến mấy thì con bé cũng là chị gái của con!”, nói rồi, Lâm Hữu chuyển đề tài câu chuyện: “Nhưng chia cho chúng ta vài trăm triệu, chắc Mỹ Quyên không ki bo đâu nhỉ!”
“…”
Hai cha con Lâm Hữu đang mơ một giấc mộng đẹp giữa ban ngày.
Cộp!
Đúng lúc này, có hai người khác tiến vào.
Lâm Hạo lập tức chú ý sang phía đó rồi tỏ vẻ chán ghét: “Bố, bố, anh ta đến rồi kìa!”
“Ai cơ?”, Lâm Hữu bực bội hỏi: “Sau này con là người trong giới thượng lưu rồi đấy, đừng chộp dật, hễ thấy ai là cuống lên nữa!”
“Bế, là Tôn Hàn!” “Cái gì?” Lâm Hữu giật mình hô to lên, khiến nhiều người nhìn sang. “Xin lỗi, xin lõi!”
Lâm Hữu đỏ bừng mặt rồi nhìn chằm chằm vào Tôn Hàn và Liễu Y Y, sau đó cay độc nói: “Chắc chắn Tôn Hàn đến đây để quấy rối! Đi, chúng ta tới đó xem sao!”
“Cộp cộp!”
Tôn Hàn và Liễu Y Y bước vào đại sảnh, Liễu Y Y rất thận trọng vì lần này họ tới đây chắc chắn sẽ có chuyện.
Trái lại, Tôn Hàn vẫn thoải mái như thường, anh dẫn Liễu Y Y đến quầy bar rồi gọi hai ly sâm banh có nồng độ cồn thấp.
“Sao thế? Nghèo quá nên chạy đến đây ăn trực à? Thôi coi như nể tình xưa nghĩ cũ, cậu thích gì thì lấy rồi cuốn xéo ngay đi, đừng để bất động sản Phong Quyên chúng tôi dính vận xui của cậu!”
Một giọng nói châm chọc vang lên từ phía Lâm Hữu.
Tôn Hàn nhìn sang rồi nói: “Lâu rồi không gặp nhạc phụ đại nhân!”
Lâm Hữu nghiêm mặt nói: “Đừng gọi thế nữa, tôi không nhận nổi đâu! Tôn Hàn, nếu còn là một người đàn ông thì cậu mau ly hôn với Mỹ Quyên nhà tôi đi, chia tay trong vui vẻ! Chứ đừng bám riết lấy con bé nữa!”
“Đúng đấy, có một loại người chẳng biết tốt xấu là gì! Nghĩ mình là ai mà dám với cao tới chị tôi chứ?”, Lâm Hạo giễu cợt nói.
Nghe thấy vậy, Liễu Y Y đại khái đã nắm được quan hệ của bố con nhà này.

Nhấn Mở Bình Luận