Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

“Tôn Hàn, rốt cuộc mày có nghe tao nói không hả!!”
Lần thứ ba bị phớt lờ khiến Đường Mân giận đến mức bốc khói, song vẫn không hề ý thức mình đang là người bị bắt giữ.
Cuối cùng Tôn Hàn cũng liếc nhìn Đường Mân, “Không cần nói nữa, hôm nay Đường Quân Ngạo sẽ đến. Còn về việc có đưa anh đi được không, lại là một chuyện khác!”
“Mày… Mày giỏi lắm. Chú ba của tao mà đến, chắc chắn sẽ đánh gãy chân mày!!”
Đường Mân đã nhìn thấy hy vọng báo thù rồi.
Trong mắt gã, không có gì mà Đường Quân Ngạo không làm được!
Trả thù cho gã chỉ là chuyện nhỏ thôi.
Tôn Hàn chẳng buồn để tâm đến gã, chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, chờ Đường Quân Ngạo đến.
Nếu không phải vì hẹn hôm nay Đường Quân Ngạo đến, Tôn Hàn cũng chẳng đến đây làm gì.
Khoảng nửa giờ sau, Đường Quân Ngạo đã một mình tiến vào sau khi được thuộc hạ của Chu Lão Lục dẫn đường.
“Chú ba, chú báo thù cho cháu đi. Tên Tôn Hàn này bắt cháu đấy ạ. Từ bé đến giờ, cháu chưa từng chịu tủi nhục như vậy, chú không thể cứ vậy mà bỏ qua cho nó!”
Nhác thấy Đường Quân Ngạo xuất hiện, Đường Mân lập tức tự tin hơn hẳn.
“Chưa cho phép cháu lên tiếng, không được nói!”
Đường Quân Ngạo lạnh lùng quắc mắt nhìn Đường Mân, đoạn nhìn về phía Tôn Hàn, “Chào cậu Tôn, tôi đã đến rồi!”
“Ngồi đi!”
Tôn Hàn mở mắt dậy, chỉ thốt ra hai chữ.
Nghe Tôn Hàn nói thế, Chu Lão Lục mới phất tay ra hiệu cho người đem ghế đến cho Đường Quân Ngạo.
Sau khi ngồi xuống, Đường Quân Ngạo đi thẳng vào vấn đề, “Cậu Tôn, tôi đã biết chuyện của cháu tôi rồi, chuyện này là do nó sai trước”.
“Xin cậu Tôn cứ ra điều kiện”.
Ra điều kiện?
Đùa gì vậy?
Gã chịu đủ thiệt thòi khi bị bắt trói, hành hạ mấy ngày qua đã đành, giờ lại còn phải bồi thường!
Đường Mân cực kỳ không vui, “Chú ba à, nhà họ Đường của chúng ta thoả hiệp khi nào chứ? Chú không thể làm vậy!”
“Câm miệng!”
Đổi lại là giọng nói lạnh tanh của Đường Quân Ngạo.
Ban đầu Đường Quân Ngạo cũng muốn bắt Chu Lão Lục đích thân đưa Đường Mân về, còn phải nhận sai và xin lỗi để Đường Mân hài lòng mới thôi.
Có như vậy mới chứng tỏ được quyền lực của nhà họ Đường.
Nhưng có đôi khi, việc nhận thức tình hình thực tế rất quan trọng.
Tuy ông ta chưa rõ thân phận cụ thể của Tôn Hàn, nhưng nếu đã được ông Long nhận là con cháu, thì chắc chắn lai lịch không hề tầm thường.
Hơn nữa, có vẻ như Tôn Hàn còn có tiếng nói tuyệt đối ở thành phố Giang Châu này.
Nghĩ tái nghĩ hồi, ông ta quyết định sẽ chịu thiệt một chút trong chuyện này, ai bảo Đường Mân lại là người sai trước.
Tôn Hàn nghịch mấy ngón tay, từ tốn cất lời, “Điều kiện? Khi nãy Đường Mân bảo là cần một đôi chân của tôi, tôi cảm thấy cái này cũng được”.
Ầm!
Đường Quân Ngạo nheo mắt, “Cậu Tôn à, cậu quá đáng rồi đấy!!”
Tuy Đường Mân không thuộc dòng chính nhưng cũng là thiếu gia nhà họ Đường, không phải là người mà kẻ khác có thể động đến.
Đường Quân Ngạo sẽ không đồng ý với điều kiện này!
“Quá đáng à? Đừng nói ông ba Đường cảm thấy chỉ cần đền tiền là được đấy nhé? Hay là vậy đi, tôi sẽ sai người động vào vợ của ông, sau đó dùng tiền để giải quyết. Ông cứ thoải mái đưa ra một con số, tôi sẽ chồng đủ tiền!”
Tôn Hàn lạnh lùng nhìn ông ta, đôi mắt không hề ánh lên vẻ đùa cợt.

Nhấn Mở Bình Luận