Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

Dù sao cũng đã từng là vợ chồng.
“Tổng giám đốc Tôn thích là tốt”.
Chủ sạp mang những món họ đã gọi và bia tới.
Trần Hương mở một chai cho Tôn Hàn, sau đó cũng mở cho mình một chai: “Tối nay tôi sẽ uống với Tổng giám đốc Tôn cho thỏa thích thì thôi!”
Thấy Trần Hương gọi Tôn Hàn là Tổng giám đốc, khách khứa xung quanh cũng không cảm thấy kỳ lạ, nhìn cách ăn mặc của hai người này là đã biết giàu có.
Họ tới mấy sạp hàng này chắc chỉ để thử cảm giác mới mẻ thôi.
“Một người uống hai chai là được, tôi không uống được nhiều đâu”, Tôn Hàn nói.
Không uống được nhiều là giả, vì cũng không nhất thiết phải bắt Trần Hương uống nhiều.
Nói thẳng ra, anh không có ý gì với Trần Hương, thế nên cũng không có hứng thú uống bia.
“Được!”
Lúc đang ăn, Trần Hương nói rất nhiều, đều là những chuyện về bản thân cô ta.
Cô ta ngày xưa sống ở một thị trấn nhỏ, cuộc sống rất khó khăn, khi tới thành phố lớn rồi vẫn phải lăn lộn rất mệt mỏi.
Đôi khi cô ta lại tự châm chọc bản thân, cô ta chẳng bằng được với những cô tiểu thư ăn ngon mặc đẹp ở thành phố lớn này, muốn có cái gì đều phải tự mình kiếm lấy.
Tôn Hàn là một thính giả hoàn hảo, anh không nói gì mà chỉ lắng nghe.
Ăn xong, Tôn Hàn đưa Trần Hương lên taxi sau đó mới bắt xe quay về nhà.
Trên taxi, tâm trạng Trần Hương liền đi xuống.
Chuyện hôm nay khiến cô ta cảm thấy Tổng giám đốc Tôn là một người rất tốt, anh đúng là một người đàn ông đích thực, khác hẳn so với những cậu ấm ăn chơi hay những tên đàn ông ngoại tình mà cô ta từng gặp.
Đặc biệt là lúc Tổng giám đốc Tôn đổ rượu vào miệng Lục Hữu Đạo, lúc đó cô ta liền cảm thấy mình được bảo vệ.
Lúc này trong đầu cô ta hiện lên những ký ức về Tôn Hàn sau khi anh đến công ty, dù cô ta có nghĩ thế nào cũng không thể nào xóa đi được.
Nhưng chính vì Tôn Hàn quá tốt mà Trần Hương mới thấy buồn bã.
Vì sao Tổng giám đốc Tôn lại chỉ thích Liễu Y Y mà không chịu liếc nhìn cô ta chứ?
Cô ta thua kém Liễu Y Y ở điểm nào?
“Liễu Y Y, tôi nhất định sẽ không chịu thua cô đâu!!”, Trần Hương nắm chặt điện thoại, kiên quyết nói.
Đột nhiên điện thoại của Trần Hương reo lên.
Trần Hương vô cùng vui vẻ, cô ta nghĩ là Tôn Hàn gọi đến để hỏi cô ta đã về nhà an toàn chưa.
Nếu như thế thì cô ta thực sự không thể kìm lòng nổi.
Nhưng trên màn hình hiển thị số máy lạ.
Trần Hương không nghĩ nhiều, cô ta nghi hoặc nghe máy: “Alo, tôi là Trần Hương, ai đó?”
“Là tôi!”, bên trong điện thoại vang lên giọng nói ngông nghênh của người đàn ông.
Trần Hương ngẩn ra, sau khi nhận ra giọng nói này thì ngơ ngác: “Anh, anh ra tù rồi sao?”
“Tôi ra tù mà cô không vui sao? Trần Hương, tôi vì cô mà ngồi tù mấy năm nay, cô phải bồi thường đàng hoàng cho tôi!”
“…”
Sắc mặt Trần Hương vô cùng khó coi.
Tôn Hàn quay về biệt thự sớm khiến Liễu Y Y hơi bất ngờ. Cô thấy anh không uống nhiều mấy, không phải bảo là đi xã giao sao?
“Sao anh về sớm vậy?”

Nhấn Mở Bình Luận