Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

“Cút! Anh cút đi cho tôi, cút càng xa càng tốt, cả đời này đừng có xuất hiện trước mặt tôi! Mẹ tôi cũng không cần anh cứu! Cút…”
Liêu Y Y tát anh một cái trời giáng, phát ra tiếng
gào thét xé gan xé phối.
Nước mắt chảy xuống dọc gò má cô, cô cứ như đang bộc phát tất cả uất ức và phẫn nộ đã dồn nén suốt sáu năm nay.
Tôn Hàn im lặng.
Anh đã dự đoán được tình huống này. Sau khi suy nghĩ một lúc, cuối cùng anh vẩn lắng lặng rời đi.
Cô cần sự yên tĩnh.
Khi bóng dáng Tôn Hàn biến mất, Liễu Y Y ngồi xổm xuống khóc lớn, nghe đau đớn vô cùng.
Reng reng reng.
Chuông điện thoại cô vang lên.
Liễu Y Y lấy điện thoại ra nghe máy, giọng nói nham hiếm vang lên từ đầu dảy bẽn kia: “Liều Y Y, tối nay tới quán bar Hoàng Triều gặp tôi!”
“Anh Trương, xin anh hãy thư thả cho tôi mấy ngày, tôi nhất định sẽ trả đủ lãi cho anh!”
Giọng nói của Trương Bát Bì vô cùng nham hiếm: “Giờ trừ chính bản thân cô còn đáng giá chút tiền thì cô lấy đâu ra tiền trả tôi? Liễu Y Y, tôi nói cho cỏ biết, tòi cho cỏ vay tiền chí vì ngủ với cỏ thỏi”.
“Ngoan ngoãn đi theo tôi thì món tiền này coi như xong. Nếu không thì cứ chờ xem tôi sẽ xử lý mẹ cô thế nào!”
“Tút tút tút…”
Trương Bát Bì còn chưa đế Liễu Y Y nói gì đã cúp máy.
Đèn đường vừa lên.
Quán bar Hoàng Triều.
Trương Bát Bì chuyên cho vay nặng lãi dẩn mấy tên đàn em uống rượu trong phòng bao.
“Đại ca, nhỡ Liều Y Y không đến thì sao?”
Trương Bát Bì với vẻ mặt cay nghiệt cười lạnh: “Con bé Liều Y Y quan tâm nhất là bà mẹ, chắc chắn cô ta sẽ đến!”
“Ha ha ha, vậy thì tối nay đại ca sẽ được hưởng thụ mỹ nhân rồi!”
“Đại ca, con bé Liễu Y Y đúng là đẹp tuyệt vời, anh chơi xong thì có thế cho em…”
Ánh mắt Trương Bát Bì vô cùng dâm tà: “Ha ha, yên tâm đi, ông đây ăn thịt thì mấy thằng ít nhất cũng hớp được ngụm canh!”
“Đại ca, em kính anh một ly!”
Mấy tên đàn em đều nở nụ cười dâm đãng, khi nghĩ đến Liễu Y Y thì chúng không khỏi chặc lưỡi, đúng là báu vật!
Rầm rầm!
Lúc này cửa phòng bao mở bật ra.
Tôn Hàn mặc vest xanh, vẻ mặt thản nhiên đi vào phòng.
Đám người Trương Bát Bì ngưng cười. Trương Bát Bì đế ly rượu xuống, sầm mặt: “Anh bạn này, có phải cậu đi nhầm phòng không?”
“Nhân lúc đại ca tao tâm trạng tốt thì mau cút
đi!”
“Mắt tên này chắc bị mù rồi, còn không nhìn rõ số phòng!”
Đám đàn em ai nấy đều chửi ầm lên.
Nhưng điều khiến tất cả mọi người kinh ngạc là,
Tôn Hàn không hề quan tâm đến lời chúng nói mà ngồi thẳng xuống, còn vât chéo chân.
“Trương Bát Bì?”
“Tìm tôi à?”. Vẻ mặt Trương Bát Bì dần trở nên cấn trọng, tên này không đi sai phòng mà là nhắm vào hắn.
“Liều Y Y nợ anh hai trăm nhìn tiền vay nặng lãi?”, Tôn Hàn lạnh nhạt hỏi.

Nhấn Mở Bình Luận