Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

Người ta đã ký được một hợp đồng ngon ăn thế này thì sao làm tổn hại đến lợi ích của công ti được?
Nhìn thấy ánh mắt bức người của ông Lôi, dù không muốn đến mấy, Vương Bách Xuyên cũng phải cố mà gọi: “Bố!”
“Ha ha…”
Cả phòng họp cười phá lên.
Sẵn tâm trạng vui vẻ, ông Lôi cũng không nhịn được cười.
“Tôi không có cái loại con như anh”, Tôn Hàn coi thường đáp.
“Được rồi, Lý Tông Đạo, Vương Bách Xuyên, giờ hai người hãy giải thích cho tôi bản hợp đồng vu tội cho Tôn Hàn này ở đâu ra?”
Đột nhiên câu hỏi của ông Lôi khiến mọi người trong phòng họp im bặt.
Đến lúc hỏi tội rồi.
Nếu Tôn Hàn không ký bản hợp đồng gây bất lợi cho công ti này thì ai đã hại anh?
Nếu vậy thì cần phải tìm cho ra người đó rồi trừng trị nghiêm khắc theo pháp luật.
“Là, là… Trần Hương đưa cho tôi! Là Trần Hương đã hãm hại sếp Tôn!”
Cuống quá, Vương Bách Xuyên chợt đổ tội cho Trần Hương, sau đó nghiêm giọng nói: “Cô giỏi lắm Trần Hương, cô dám hãm hại sếp Tôn, ăn cắp dấu vân tay và con dấu, cô không sợ công ti tố cáo cô với cảnh sát sao?”
Trần Hương bất ngờ bị đổ tội nên cuống quýt lên, vội vàng giải thích: “Không phải tôi, Vương Bách Xuyên, anh ngậm máu phun người, rõ ràng là anh…”
“Còn chối à? Rõ ràng là cô, Trần Hương, tôi khuyên cô nên thành thật đi, biết đâu công ti niệm tình cô đã cống hiến nhiều năm nên sẽ chỉ đuổi việc cô thôi!”
Vương Bách Xuyên không cho Trần Hương nói tiếp nên cắt lời ngay, sau đó đưa mắt ra hiệu bảo cô ta nhận trách nhiệm.
“Dừng lại!” Nhưng lúc này Tôn Hàn lại bảo ding. Anh nhìn phia Lôi Công, cười nói: “Ông Lôi, đây là chuyện của chi nhánh công ty chúng tôi, có thể để Tổng giám đốc là tôi giải quyết chuyện này không?” “Cũng được.
Tôn Hàn đã lập rất nhiều công lao cho công ty, thế nên ông Lôi cũng phải nể nang ít nhiều.
….
Một tiếng sau, ông Lôi gấp rút rời đi, ông ta vội vàng về trụ sở chính để báo tin vui cho chủ tịch.
Trong văn phòng Tổng giám đốc, Tôn Hàn đang gọi điện với Phương Minh Nguyệt, Liễu Y Y đứng bên cạnh.
“Cậu Tôn, chuyện này xảy ra là do tôi quản lý cấp dưới không nghiêm. Một cấp dưới của tôi ỷ mình là con trai của cổ đông nên đã bắt tay với Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên để hãm hại cậu!”
“Chỉ cần cậu yêu cầu thì tôi sẽ báo cảnh sát để xử lý ngay”.
Tôn Hàn bình thản trả lời: “Cô hãy liên hệ với chủ tịch công ty các cô đi, tôi cần một lời giải thích rõ ràng. Còn việc của Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên thì các cô không phải quan tâm, tôi sẽ tự xử lý”.
“Tôi nhất định sẽ cho cậu Tôn một câu trả lời khiến cậu hài lòng”.
Sau khi Tôn Hàn cúp máy, Liễu Y Y thực sự không hiểu, cô liền hỏi: “Tôn Hàn, lần này rõ ràng anh có thể báo cảnh sát để giải quyết, như thế thì Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên chắc chắn sẽ không thoát nổi! Tại sao anh lại bỏ qua cho bọn họ như vậy?”
“Nếu chỉ sa thải thôi thì hời cho bọn họ quá!”
Nếu không phải cô và Tôn Hàn lấy được hợp đồng này thì họ sẽ không thể nào giải thích rõ ràng chuyện hôm nay được.
Không thể nào dễ dàng bỏ qua cho hai người đó như vậy được!
Nhưng Tôn Hàn lại nói: “Ai nói với em là anh muốn sa thải họ?”
“Hả, không sa thải sao? Chẳng lẽ anh định cứ bỏ qua như vậy à?”, Liễu Y Y càng không thể tin nổi.
Vụ vu cáo này hoàn toàn đủ để báo án. Nếu chỉ sa thải thôi đã là khoan hồng với họ lắm rồi chứ đừng nói là không sa thải.
“Phải, anh không định truy cứu trách nhiệm của họ”.

Nhấn Mở Bình Luận