Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

Giọng nói của Trần Hương có đôi phần thất vọng, cô ta cảm thấy có đổi thành ai thì cũng chẳng có gì mới lạ, dù sao đó cũng chẳng phải Tôn Hàn.

“Tổng giám đốc không vào phòng ngồi một lát ạ?”, Trần Hương vừa hỏi vừa nhìn vào phòng tổng giám đốc.

“Thôi, đã đi rồi thì còn vào ngồi hoài niệm làm gì? Trần Hương, sau này phải sống thật tử tế đấy, không phải ai cũng bao dung lỗi lầm của cô đâu!”, Tôn Hàn nửa đùa nửa thật.

Những lời anh nói đều là thật. Với sai lầm mà Trần Hương đã phạm phải dạo trước, dù anh có xử lý thế nào cũng không hề quá đáng. Nếu không nhờ Tôn Hàn nhiều lần tha thứ, Trần Hương đã không thể tiếp tục ở lại thời trang Sâm Uy làm việc.

“Vâng”, Trần Hương lơ đãng gật đầu, bỗng nhiên rất muốn hỏi phương thức liên lạc của Tôn Hàn.

Nhưng đúng lúc này, có một người bước ra từ phòng họp, chính là trợ lý của ông Lôi.

Vị trợ lý rảo bước nhanh hơn, “Tổng giám đốc Tôn, ông Lôi bảo anh đến phòng họp một chuyến đấy!”

“Được”.

“Tôi sang đó nhé”, Tôn Hàn khê cười với Trần Hương rôi tiến về phía phòng hẹp. Trần Hương nhìn theo bóng lưng anh, cuối cùng cũng không thốt ra câu hỏi phương thức liên lạc của anh. Có lẽ, lân tạm biệt này sẽ là lần gặp gỡ cuối cùng của cô ta và tổng giám đốc Tôn.

Số điện thoại mà Tôn Hàn sử dụng khi làm việc ở thời trang Sâm Uy đã bị huỷ sau khi anh từ chức. Dường như trong công ty, chỉ có Liễu Y Y biết số điện thoại cá nhân của anh mà thôi.

Trần Hương có thể hỏi Liễu Y Y, nhưng vấn đề là tổng giám đốc Tôn không hề có hứng thú với cô ta, không lấy được số từ anh thì đâu còn ý nghĩa gì.

Từ đầu đến cuối, tổng giám đốc Tôn không hề nói với cô ta mấy câu đại loại như “sau này thường xuyên liên lạc nhé”, ý tứ đã quá rõ ràng rồi.

Tôn Hàn không biết những suy nghĩ trong lòng Trần Hương, dù có biết cũng chẳng quan tâm.

Vào phòng họp, anh thấy có ba người bên trong, ngoài ông Lôi còn có Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên.

Liễu Y Y vẫn chưa đến.

Lúc này, trên khuôn mặt của Lý Tông Đạo và Vương Bách Xuyên không còn vẻ đắc ý như trước, mà chỉ cảm thấy rất rầu rĩ, mất mát.

Bọn họ, đã thua thực sự rồi.

Đừng nói đến vị trí tổng giám đốc xa vời kia, e là chức phó tổng giám đốc bây giờ, Vương Bách Xuyên còn chưa chắc sẽ giữ được.

Lý Tông Đạo cũng chẳng khá hơn là bao. Khoan bàn đến cơ hội thăng tiến đã rơi vào vô vọng, một khi những chuyện tệ hại mà ông ta và Vương Bách Xuyên đã làm suốt mấy năm qua bị bại lộ, thì nguy cơ ngồi tù sẽ rất cao.

“Ông Lôi, ông tìm tôi à?”, Tôn Hàn đi thẳng về phía ông Lôi, không hề để ý đến hai người kia.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận