Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!


 

Tôn Hàn phớt lờ bọn họ, chỉ hỏi Từ Khang Niên với vẻ thích thú, “Ông là chủ tịch công ty bất động sản của Giang Châu mà cũng cần đặt quảng cáo ở cái đài phát thanh tỉnh này à, không tương xứng gì cả”.  

 

Công ty bất động sản Thịnh Hạ đặt quảng cáo ở đài phát thanh tỉnh thì có khác gì ném tiền qua cửa sổ.  

 

Người sử dụng đài phát thanh tỉnh rất rải rác, tỷ lệ thính giả của Giang Châu rất thấp, việc này chẳng có ý nghĩa gì cả.  

 

“Quen nhau trong một lần dùng cơm, tôi nể mặt nên mới đặt quảng cáo, cũng có thêm chút danh tiếng”, Từ Khang Niên thành thật đáp.  

 

Vốn dĩ bất động sản Thịnh Hạ không cần nể mặt trưởng đài Ngô. Tuy bất động sản Thịnh Hạ là ông lớn ở thành phố Giang Châu, nhưng giao tình giữa Từ Khang Niên và ông chủ các công ty lớn của tỉnh Tây, còn thân thiết hơn mối quan hệ giữa Ngô Tân Cương và họ.  

 

Nếu ông ấy muốn họ từ chối việc đặt quảng cáo ở đài phát thanh tỉnh, thì chuyện đó thực sự không quá khó.  

 

Đặc biệt là còn có một người quyền lực như Tôn Hàn ở đây nữa.  

 

Anh chỉ cần nói một câu thôi, liệu có ai dám đặt?  

 

Lúc này, Ngô Tân Cương mới biết mình sắp gặp hoạ, “Chủ tịch Từ, xin anh bớt giận. Tôi nhất định sẽ cho anh một lời giải thích hợp lý trong chuyện này”.  

 

“Trương Hằng chỉ là cháu bên ngoài của phó trưởng đài mà lại dám mạo phạm anh, đúng là láo xược! Xin anh yên tâm, anh muốn tôi giải quyết thế nào, tôi sẽ giải quyết thế ấy!”  

 

Thật ra Ngô Tân Cương cũng chưa rõ tình hình cụ thể ra sao, nhưng chuyện đó không quan trọng, giúp chủ tịch Từ nguôi giận mới quan trọng.  

 

“À phải, tên Trương Hằng này không chỉ uy hiếp tôi, còn uy hiếp Nhất Trung phải đồng ý với yêu cầu quyên góp giả của cậu ta, cũng chính là năm trăm nghìn mà đài phát thanh tỉnh các anh định quyên góp cho trường đấy. Cậu ta định nuốt trọn số tiền ấy”.  

 

“Cụ thể thì tôi không muốn nói dông dài thêm. Anh xử lý xong thì báo cho tôi một tiếng. Nếu tôi không hài lòng thì sẽ đến tìm anh. Cúp nhé!”, Từ Khang Niên cực kỳ thiếu kiên nhẫn, cúp máy ngay tắp lự.  

 

Lúc này, tâm trạng của Trương Hằng đã rơi xuống đáy vực.  

 

Những chuyện vừa rồi đã bị bóc trần và đến tai Ngô Tân Cương.  

 

Hắn sợ mình không bị sa thải mà sẽ bị tống thẳng vào tù.  

 

Hơn nữa, tiền án của hắn không để bị điều tra.  

 

Ầm!!  

 

Trương Hằng quỳ hai gối xuống sàn, vừa khóc lóc vừa khổ sở cầu xin, “Chủ tịch Từ, cậu, cậu Tôn, do tôi có mắt không thấy Thái Sơn nên đã động đến hai vị. Xin hai vị giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi một lần!!”  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận