“Ngày thường trông cậu rõ phóng khoáng, sao giờ cứ làu bà làu bàu thế? Cậu không nghĩ à? Nếu tôi không đồng ý thì cậu làm được gì nào?”
“Được rồi, tôi đã bảo cậu không cần chịu trách nhiệm rồi, đừng phức tạp hoá vấn đề lên nữa. Cậu phải đi còn gì, chắc bận rộn lắm đúng không? Tôi không giữ cậu lại nữa, nhớ gọi đồ ăn cho tôi là được”.
Trần Thanh Sương chẳng chút bận tâm.
Có lẽ nếu đêm qua, cô ấy chia tay với Tôn Hàn trong tiếc nuối thì mới phải hối hận cả đời.
Có một đêm khắc cốt ghi tâm thế này là đủ rồi.
“Tôi nấu cơm cho cậu xong rồi đi”, Tôn Hàn lập tức xuống giường, đi nấu cơm.
Nửa tiếng sau, Tôn Hàn đã dùng những nguyên liệu có sẵn rồi nấu cháo cùng mấy món thanh đạm trong bếp của Trần Thanh Sương.
Hai người ăn xong, Tôn Hàn chuẩn bị rời đi.
“Sau khi phát sinh quan hệ với một cô gái, tôi nhớ đã hỏi cô ấy cần gì thì tôi sẽ đáp ứng, giờ cậu cũng vậy”.
Trần Thanh Sương có thể không để tâm đến chuyện đêm qua, nhưng Tôn Hàn thì không thể coi như không có gì được.
Ngoài việc kết hôn ra, cô ấy cần gì, anh đều có thể đồng ý hết.
“Thế thì… tôi muốn cậu làm bạn trai bí mật của tôi, đến khi nào tôi lấy chồng thì thôi, được không? Cậu có đồng ý không?”, Trần Thanh Sương nháy mắt, trông rất quyến rũ.
“Được”.
“Ha ha, được rồi, cậu đi đi… đừng quấy rầy tôi nghỉ ngơi, tối qua mệt muốn chết rồi”.
“Ừm, nếu rảnh thì cứ gọi hoặc đến tìm tôi”, Tôn Hàn mỉm cười dịu dàng.
Chỉ cần ở trong phạm vi tỉnh Tây, thật ra muốn gặp mặt thì chỉ ngồi xe vài tiếng là tới.
“Bye bye”, Trần Thanh Sương giả vờ mất kiên nhẫn rồi xua tay.
Sau khi rời khỏi nhà Trần Thanh Sương, Tôn Hàn chợt sa sầm mặt.
Hôm nay đúng là anh có một việc cần làm, đó là về nhà.
Nhưng chuyến này về sẽ chẳng có gì tốt đẹp cả.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!