“Tiểu Hạ, em đưa Đồng Đồng đi chơi đi, lát anh sẽ đi tìm hai cô cháu”, Tôn Hàn căn dặn.
Bây giờ, Đồng Đồng cũng ăn được kha khá rồi, không nhất thiết phải ngồi lại nhà hàng này nữa.
Có nhiều tình huống, trẻ nhỏ chứng kiến sớm quá cũng không tốt.
“Á à, định làm to chuyện đây mà. Được thôi, tôi cũng muốn xem bạn trai của cô Liễu là cao nhân phương nào”.
“Tiện thể tôi cũng cho cô Liễu thấy bản lĩnh của mình luôn, không cô ấy lại tưởng tôi khách sáo như vậy là thiện nam tín nữ!”
Chư Vinh tỏ ra rất ngông nghênh, như thể thật sự không có ai ở Giang Châu làm được gì ông ta.
“Anh”, Từ Hạ cất tiếng gọi.
“Em đưa Đồng Đồng ra ngoài đi”, Tôn Hàn cau mày.
“Vâng”.
Biết anh mình đã nổi giận, Từ hạ không cố thuyết phục nữa mà dỗ Đồng Đồng ra ngoài chơi.
Cô bé cũng không thích ông chú béo tròn này nên lập tức ngoan ngoãn đi theo Từ Hạ ra ngoài luôn.
Đã có không ít người chú ý về phía bọn họ.
Chư Vinh mặc cả cây hàng hiệu, đã thế bên ngoài còn có một chiếc xe sang BMW đỗ ở một vị trí bắt mắt cùng hai tên lưu manh đứng canh phòng, thoạt nhìn đã biết không phải nhân vật dễ chọc vào rồi.
Có lẽ chủ nhà hàng cũng biết Chư Vinh, sợ có đánh nhau nên ông ấy cũng không dám ló mặt ra.
“Theo ý của ông thì ông nhất nhất muốn làm nhà cung ứng cho nhãn hiệu mới mà Sâm Uy hợp tác với Phong Hoả đúng không?”
“Tôi thấy hay thật đấy! Sâm Uy là một công ty thời trang trong nước, còn danh tiếng của Phong Hoả đã nổi ở nước ngoài, Chư Vinh ông là cái thá gì mà nghĩ mình xứng đáng hợp tác với họ?”
Nghe thấy lời nói khinh thường này, Chư Vinh nhăn mặt như bị sỉ nhục.
Ông ta trầm giọng nói: “Chư Vinh tôi là cái thá gì ư? Nhưng ở cái đất Giang Châu này, tôi có nhiều bạn bè là các nhân vật lớn lắm đấy”.
“Nếu tôi không đồng ý, đừng ai hòng làm ăn được ở đây! Có lẽ cả Sâm Uy và Phong Hoả cũng không ngoại lệ đâu”.
Câu nói này có vẻ khoác lác.
Nhưng Chư Vinh biết ưu thế của mình, vì ông ta là người gốc Giang Châu.
Dù Phong Hoả và Sâm Uy có nhiều tiền đến mấy thì cũng là từ nơi khác đến, nên không thể doạ ông ta được.
Còn ông ta lại có thể liên tục gây phiền phức cho hai công ty này.
Có câu thà đắc tội quân tử, chớ đắc tội tiểu nhân.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!