Đến độ tuổi như Đường Triêu Bính, làm việc gì cũng phải suy xét cẩn thận.
Nếu chưa rõ lai lịch của Tôn Hàn thì không nên manh động.
Đường Minh Phong ngược lại lại cảm thấy ông nội mình đang nghi thần nghi quỷ nên bức xúc nói: "Ông nội, cháu thấy ông nghĩ nhiều quá rồi. Tôn Hàn này cùng lắm là có ô dù quen biết thôi chứ chẳng tài cán gì đâu!"
"Thiên hạ này vô cùng rộng lớn, có những người không thể động tới. Minh Phong, vị trí gia chủ nhà họ Đường ngồi lên không dễ như cháu tưởng đâu!"
"Nhưng Tôn Hàn này bản lĩnh tới đâu, ngày mai là sẽ biết thôi. Đưa theo cả Lâm Mỹ Quyên theo ông nội đi dự tiệc", Đường Triêu Bính không nói thêm mà chỉ dặn dò nốt một câu.
"Vâng! Thật háo hức muốn xem cảnh Tôn Hàn kia quỳ gối dập đầu trước Lý Anh!", Đường Minh Phong cười âm hiểm nói.
...
Ở phía bên kia.
Tôn Hàn đã rời khỏi câu lạc bộ, tới một quán rượu gần đó uống rượu.
Từ Khang Niên ngồi bên cạnh anh, còn Ngô Bách Xuyên và Trương Hải chỉ được đứng.
"Được rồi, không còn việc của các người. Yên tâm, Lý Anh không gây khó dễ được cho các người đâu, đi cả đi".
Tôn Hàn liếc nhìn hai người đó một cái rồi gạt tàn thuốc lá, bình thản nói.
"Vâng, thưa cậu chủ!", Ngô Bách Xuyên bán tín bán nghi nhưng rồi vẫn rời khỏi đó.
Sau khi hai người kia đi khỏi, Từ Khang Niên mới quan tâm hỏi: "Cậu chủ, có cần chào hỏi Lý Hắc Tử một tiếng không? Cậu sắp đi ra tỉnh rồi, lúc này va chạm với cháu của Lý Hắc Tử cũng không phải chuyện tốt".
"Đến cháu của Lý Hắc Tử mà còn sợ thì lúc ra tỉnh làm sao tôi khiến cho Lý Hắc Tử ngoan ngoãn nghe lời mình được? Cách chào hỏi long trọng nhất chính là để ông ta tự nghe thấy chút tin tức", ánh mắt Tôn Hàn vừa có vẻ ngang ngạnh vừa có vẻ thản nhiên.
Dáng vẻ lạnh lùng của anh khiến Từ Khang Niên trong lòng cũng thấy rùng mình.
Ông ấy biết cậu chủ mình đang hoàn toàn nghiêm túc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!