Tôn Hàn không muốn gây áp lực cho nhân viên lễ tân này nên nét mặt dịu xuống một chút, anh nói: "Bất luận nói thế nào cũng nên cho tôi một lời giải thích hợp lý đúng không?"
Tôn Hàn không phải kiểu người thích bới lông tìm vết, càng không phải kiểu không biết nói đạo lý.
Có điều thứ anh mất công đặt giờ không còn nữa, dù gì cũng phải có một lý do chính đáng chứ.
"Thưa anh Tôn, tôi chỉ là một nhân viên phục vụ nhỏ nhoi, xin anh đừng làm khó tôi có được không? Cùng lắm thì tôi có thể dùng quyền hạn của mình để giảm giá hai mươi phần trăm cho bữa ăn của anh trưa nay!", nhân viên phục vụ kia bối rối đáp.
"Nhường cho người khác rồi sao?"
Tôn Hàn thầm nghĩ rồi chợt hiểu ra mọi chuyện.
Nhân viên phục vụ kia mặc dù không muốn nói nhưng giờ đã bị đoán trúng tim đen nên chỉ đành gật đầu.
Loại cá tầm La Lan này vô cùng đắt đỏ, hơn nữa cứ ra khỏi nước là sẽ chết. Ngoài ra, điểm đặc biệt của nó là phải ăn ngay sau khi giết thịt thì mới giữ được hương vị thơm ngon độc đáo.
Cho nên trong số các nguyên liệu món ăn trong nhà hàng không có loại cá tầm này.
Khách muốn đặt món này thì phải đặt trước.
Tôn Hàn đã đặt trước, nhưng vấn đề là ở chỗ có vị khách khác cũng muốn gọi món này nhưng lại không hề đặt trước.
"Sao vậy?", Liễu Y Y bước tới hỏi.
"Món cá tầm La Lan chúng ta đặt đã được 'nhường' cho vị khách quý hơn rồi", giọng Tôn Hàn nghe có vẻ hơi kỳ lạ".
Nhân viên phục vụ cúi thấp đầu.
Dù nhân viên này không thừa nhận nhưng sự thật mười mươi đã rõ.
Nếu không thì làm gì có chuyện con cá đó lại được nhường cho vị khách khác.
"Chỉ là một con cá thôi, không ăn thì cũng có sao đâu, thôi bỏ đi", Liễu Y Y lại nghĩ rất thoáng, cũng không muốn làm khó nhân viên phục vụ.
Tôn Hàn cũng bất giác gật đầu, thực ra anh cũng nghĩ như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!