Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 

"Không cần nữa!"  

 

...  

 

Sau khi Tôn Hàn đi khỏi, đám người Từ Khang Niên cũng giải tán.  

 

Anh đưa nhiều người đến như vậy, mục đích chính là để họ tận mắt chứng kiến Lý Hắc Tức phải khuất phục trước anh như thế nào.  

 

Cho dù Lý Hắc Tử bằng mặt không bằng lòng nhưng cũng đã phải quỳ gối, cúi đầu.  

 

Sau đó một đồn mười, mười đồn trăm, uy danh của cậu chủ Thiên Cửu Môn sẽ được biết tới rộng rãi.  

 

Đã có uy rồi thì mới dễ nắm quyền.  

 

Giờ đã đạt được mục đích thì những người đó cũng không cần đi theo Tôn Hàn nữa.  

 

Trên đường đi, Liễu Y Y không nói một lời.  

 

"Không có gì muốn hỏi anh sao?", Tôn Hàn vừa lái xe vừa nhẹ nhàng hỏi.  

 

Vốn hôm nay Liễu Y Y muốn tới, anh có thể từ chối, vậy thì cô sẽ không nhìn thấy cảnh tượng ban nãy.  

 

Nhưng Tôn Hàn cảm thấy so với việc phí sức đi giải thích thì thà để cô ấy tự chứng kiến còn hơn.  

 

Liễu Y Y có tư cách được biết một số việc liên quan đến anh.  

 

"Thiên Cửu Môn là tổ chức thế nào vậy?", Liễu Y Y không ngại ngùng mà hỏi luôn thắc mắc lớn nhất của mình.  

 

"Nói thế nào nhỉ? Chung chung thì là một tổ chức đầu tư về mọi phương diện quân sự, chính trị, thương mại của thế giới ngầm. Nếu nói về sức ảnh hưởng thì có thể gọi là bá chủ vùng Tây Nam".  

 

"Em có thể hiểu nó là một tập đoàn tài phiệt!"  

 

Nếu muốn đưa ra định nghĩa về Thiên Cửu Môn thì quả thực khá khó, mặc dù sức ảnh hưởng của nó rất lớn nhưng lại chưa từng can dự vào lĩnh vực quân sự và chính trị.  

 

Không phải là do không can dự vào được mà là do hiểu được một đạo lý đó là tham dự vào giới này thì tính chất của tổ chức sẽ khác đi. Nếu thực sự can dự vào hai giời này thì ngày mà Thiên Cửu Môn bị tiêu diệt cũng không còn xa nữa.  

 

Cho nên đến đời Tôn Hàn, anh cũng không muốn thay đổi vấn đề này.  

 

Với tình hình trước mắt mà nói, có năng lực tài chính và quyền lực khổng lồ thì có thể lay chuyển rất nhiều thứ.  

 

"Đỉnh thật đấy, là một tập đoàn tài phiệt đúng không?", Liễu Y Y cũng không biết là đang chế nhạo hay là đang có ý gì khác.  

 

Tôn Hàn gật đầu đáp: "Đúng vậy".  

 

"Cho nên... tôi biết rồi, tôi sẽ không quấy rầy anh".  

 

Liễu Y Y như thể hiểu ra khoảng cách giữa cô và Tôn Hàn, ngọn cỏ ven đường làm sao với được mây kia chứ?  

 

Đột nhiên, Tôn Hàn đỗ xe lại bên đường, mở cửa xe châm một điếu thuốc rồi nói: "Thực ra anh đã nghĩ đến việc cầu hôn em".  

 

Phụt!  

 

Liễu Y Y quay sang với vẻ không thể tin nổi, cô ngẩn ngơ nhìn Tôn Hàn.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận