Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Ngọa Hổ Tàng Long - Tôn Hàn

 

 

Vô cùng quen thuộc.  

 

Ấn tượng đầu tiên mà chốn ngục tù mang lại chính là tăm tối, con người đầy tội lỗi, sinh mệnh như cỏ rác.  

 

Đây là sự thật, nhưng cũng không đúng hoàn toàn.  

 

Trong nhà giam phía Nam có những lúc rất tối tăm, nhưng cũng có tình, có nghĩa.  

 

Trên có quản giáo, dưới có tù nhân, đều như vậy cả.  

 

Mỗi dịp lễ Tết đều có một bữa ăn thịnh soạn trong nhà giam.  

 

Đêm nay là đêm cuối cùng trong năm, đối với tù nhân ở nhà giam phía Nam, bữa cơm tối nay chính là khoảng thời gian tuyệt vời nhất hằng năm.  

 

Bài hát của nhà giam này, chính là khúc dạo đầu khi bắt đầu ăn cơm.  

 

“Cậu Tôn, đây là trang phục của quản giáo. Để tránh gây ra ảnh hưởng không cần thiết, mong cậu thay đồ ạ!”, một người quản giáo bước đến, điệu bộ rất cẩn trọng.  

 

Nếu Tôn Hàn không muốn thay đồ, anh ta cũng không dám ép buộc.  

 

“Không sao, tôi hiểu mà!”  

 

Tôn Hàn thay trang phục quản giáo ngay trong xe rồi mới bước xuống.  

 

Một tiếng ken két vang lên, cổng sắt đã được mở ra.  

 

Dưới sự dẫn đường của quản giáo, Tôn Hàn đi qua từng lớp cửa sắt và tiến vào bên trong nhà giam phía Nam.  

 

Tôn Hàn không hề xa lạ gì với con đường này. Dù không có quản giáo dẫn đường, anh vẫn có thể tìm đến vị trí của Phó Văn Húc.  

 

Thật ra, với tình trạng của Phó Văn Húc thì ông ấy nên ở bệnh viện của nhà giam.  

 

Nhưng Phó Văn Húc lại cố chấp không muốn đi đến đó.  

 

Chẳng mấy chốc, Tôn Hàn đã đi qua nhà ăn của khu nhà giam số hai, đi vào khu nhà giam, và đến gian phòng phía trong cùng.  

 

“Cậu Tôn, người, người đang ở bên trong ạ”, quản giáo dừng bước lại.  

 

“Ừm, anh cứ đi làm việc đi. Nếu cần gì thì tôi sẽ chủ động tìm anh. Ngoài ra, tối nay đừng để ai quấy rầy”, Tôn Hàn vừa gật đầu vừa nhẹ nhàng nói.  

 

Tối nay, Tôn Hàn không dự định rời đi.  

 

“Vâng”.  

 

Sau khi mở cửa sắt ra, Tôn Hàn tiến vào phòng.  

 

Lúc này, một bóng người gầy gò lom khom đang ngồi trên chiếc giường sắt tầng hai, nhìn ra cảnh vật ngoài song cửa sắt.  

 

Cánh cửa phòng giam mở ra cũng không thể thu hút sự quan tâm của người kia.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận