...
Khoảng mười giờ.
Tôn Hàn lái xe đến khách sạn Vạn Phúc.
Hôm nay Tiết Kiến Quốc tổ chức lễ mừng thọ cho bà cụ ở đây.
Dọc đường, sắc mặt Liễu Y Y và Tiết Lan đều rất kỳ lạ.
"Chị, Y Y, cậu Tôn, mọi người đến rồi sao! Mau vào đi, mẹ đang ở tầng ba!"
Trước cổng khách sạn, Tiết Kiến Quốc thấy đám người Tôn Hàn tới thì hớn hở đi lên tiếp đón.
Liễu Y Y đưa quà mừng năm nghìn tệ, còn Tôn Hàn đưa mười nghìn tệ.
Tuy người mừng thọ là bà ngoại Liễu Y Y nhưng con gái gả ra ngoài như bát nước đã đổ đi, sau khi Tiết Lan gả cho bố Liễu Y Y thì như đã trở thành người ngoài.
Đến tham gia những buổi tiệc của nhà họ Tiết thì họ đều phải đem theo tiền mừng.
Tiết Kiến Quốc và Lý Diễm Phương ăn mặc lòe loẹt tuy không nói gì nhưng ánh mắt vô cùng ghét bỏ.
Hiển nhiên họ đang nghĩ rằng tiền mừng của hai người này quá ít.
Tôn Hàn phải mừng khoảng một triệu tệ thì mới đúng với dự đoán trong lòng họ.
Khi đến tầng ba thì đã có không ít khách khứa đến, nhưng xem ra cũng không có nhiều người giàu có, có nhiều người ăn mặc rất bình thường.
Liễu Y Y và Tiết Lan đi đến cạnh một bà cụ tóc bạc trắng rồi hàn huyên với bà ấy.
Người này chính là mẹ của Tiết Lan.
Tôn Hàn cũng đi tới chúc thọ bà ấy.
Mà lúc này trong một góc nhỏ, Tiết Kiến Quốc dẫn theo một cậu ấm mặc vest xanh lam, ông ta nhìn về phía Liễu Y Y.
"Cậu Văn, đó chính là cháu gái của tôi! Cậu thấy thế nào?"
Người thanh niên được gọi là cậu chủ Văn kia trông hơi mập mạp, đôi mắt nhỏ khi chớp lên trông lại khá gian tà.
Chân lại còn đi hai hàng, xem ra đời sống về đêm của hắn cũng sinh động lắm đây.
Hắn nhìn Liễu Y Y với vẻ rất hài lòng, gật đầu bình phẩm: "Không tệ, có điều nói cô cháu gái này của ông đã từng sinh con thì đúng là khó tin!"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!