Cô ta bảo Tôn Hàn để lại số điện thoại chứ không phải trao đổi số với nhau, từ đó có thể thấy cô ta vẫn có đề phòng với anh.
Tôn Hàn không thấy lạ, mà cũng không cho số: “Được gặp thần tượng tuổi thơ là tốt lắm rồi, còn số điện thoại thì thôi, có gặp lại cũng như không quen biết”.
Thẩm Tri Thu: “…”
Cô ta chủ động xin Tôn Hàn số điện thoại mà lại bị từ chối ư?
“Cũng đúng”.
Đương nhiên nếu đã bị từ chối rồi thì Thẩm Tri Thu sẽ không đòi đến cùng nữa, vì Tôn Hàn này chỉ là người qua đường trong cuộc đời của cô ta thôi.
Thẩm Tri Thu cũng không muốn phát triển quan hệ thân thiết gì.
Còn với Tôn Hàn mà nói thì khi còn trẻ, anh thường mơ mộng đến một ngày được gặp Thẩm Tri Thu thôi.
Chứ hiện giờ, suy nghĩ ấy đã phai nhạt dần rồi.
Tên của Thẩm Tri Thu không còn khiến anh thấy kích động như ngày xưa nữa.
Cũng chỉ là một cái tên thôi.
“Xin hỏi, chị có phải Thẩm Tri Thu không?”
Đột nhiên có một cô gái đeo kính khoảng mười bảy, mười tám tuổi cầm một chai nước ngọt đi tới hỏi với vẻ kích động.
“Đúng là tôi”, Thẩm Tri Thu rất ngạc nhiên, lại có người nhận ra tiếp ư?
Sau khi xác nhận đúng là Thẩm Tri Thu, cô gái ấy lập tức mừng quýnh, khoa tay múa chân nói: “Đúng là chị Thẩm thật rồi, hồi nhỏ em thích xem phim của chị nhất! Không ngờ hôm nay được gặp người thật ngoài đời luôn!”
“Chị Thẩm, em, em mời chị uống nước nhé? Chọ đừng từ chối nha!”
Một cô gái đơn thuần và một yêu cầu nho nhỏ thì sao Thẩm Tri Thu từ chối được?
Huống hồ đây còn là một nhãn hiệu đồ uống rất thịnh hành trong nước, không quá đắt tiền nên Thẩm Tri Thu không lo lắng mà nhận lấy ngay.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!