Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!



 

Giờ Lý Hắc Tử độc chiếm một phương, so về thế lực thì chẳng sợ gì mấy người kia.

 

Nhưng nếu ông ta thật sự muốn quay về Thiên Cửu Môn để độc chiếm hết quyền lực bằng thực lực của mình thì chưa đủ!

 

“Vậy ý của cậu là cậu thì không sao ư?”

 

“Nếu ông Lý có thể đứng về phe tôi thì tôi chắc chắn ít nhất sáu mươi phần trăm sẽ tập hợp hết thế lực của Thiên Cửu Môn lại trong một tháng”, Tôn Hàn vô cùng tự tin nói.

 

Nghe thấy vậy, Lý Hắc Tử bật cười ha hả rồi nói: “Tôn Hàn, nếu cậu đứng về phe tôi thì tôi cũng đảm bảo sẽ gom hết thực lực của Thiên Cửu Môn lại trong vòng một tháng!”

 

Dù nói vậy, nhưng Lý Hắc Tử vẫn rất khâm phục Tôn Hàn.

 

Nếu nói Hàn Đông Quân nguyện bán mạng vì nể mặt Phó Văn Húc thì Tôn Hàn đã thu phục được Tả Quân chỉ bằng bản lĩnh của mình.

 

Mà bản lĩnh này không phải ai cũng có.

 

Song dù đánh giá cao là vậy, nhưng bắt ông ta phải khuất phục vì lý do này thì hơi bị khinh thường nhau quá.

 

Tôn Hàn lắc đầu cười nói: “Xem ra đàm phán thất bại rồi, vậy thì cũng chẳng còn gì để nói nữa”.

 

“Chúng ta đổi cách khác đi”.

 

Đổi cách khác đương nhiên mang ý sẽ không mềm mỏng như thế này nữa.

 

Tôn Hàn ngỏ ý muốn rời đi.

 

Nhưng Lý Hắc Tử không đồng ý, ông ta cười gằn nghịch ngón tay nói: “Tôn Hàn, cậu tưởng chỗ này của tôi thích đến thì đến, thích đi thì đi à?”

 

Uỳnh!

 

Hành lang bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập.

 

Dù không có ai đi vào, nhưng Tôn Hàn có thể đoán chắc chắn trên hành lang ở lối đi bên ngoài đã có đầy thuộc hạ của Lý Hắc Tử.

 

Nếu Lý Hắc Tử chưa ra lệnh thì không ai dám vào.

 

“Ông Lý, sao lại muốn động tay động chân thế? Ông nói tôi nghe xem ông định giữ tôi lại thế nào?”

 

Tôn Hàn đứng thẳng dậy nhíu mày, sau đó lấy một điếu thuốc trong túi áo ra tự châm.

 

Lý Hắc Tử nhìn chằm chằm vào Tôn Hàn, nhưng không hề thấy một chút sự sợ hãi nào trên mặt anh cả.

 

Ông ta bật cười nói: “Đừng trách tôi không theo luật. Vốn chuyện cậu sỉ nhục tôi ở thành phố Giang Châu, tôi đã bỏ qua vì nể mặt cậu rồi. Nhưng vấn đề là Tôn Hàn cậu cứ bám riết lấy tôi không tha, quá mức vênh váo”.

 

“Tôi bảo cậu đừng đến tìm tôi, tôi không liên quan gì đến chuyện của Thiên Cửu Môn nữa cả thì cậu không chịu. Tôi bảo cậu cho tôi làm chủ thì cậu cũng không nghe”.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận