“Chẳng qua người mà ông đã chờ ròng rã mười năm đã qua đời, người xuất hiện lại là tôi, nên ông cảm thấy thất vọng đúng không?”
Tề Thiên Tại.
Một trong bảy chiến tướng của Thiên Cửu môn, người què Tề Thiên!
Ánh mắt sắc bén của Tôn Hàn nhìn thẳng vào Tề Thiên Tại, xen lẫn đôi chút phức tạp.
Thiên Cửu môn năm xưa toàn là nhân tài.
Người què Tề Thiên có thể xếp vào hàng ngũ bảy vị tướng, bản lĩnh không thua kém gì Lý Hắc Tử.
Nếu đọ sức, người có thể đánh thắng Tề Thiên Tại có lẽ cũng chỉ có Lý Hắc Tử và Tả Quân!
Vốn dĩ, Thiên Cửu môn với đầy ắp nhân tài như vậy, lẽ ra sẽ rất hưng thịnh mới phải.
Nhưng mọi thứ đã thay đổi sau khi Phó Văn Húc vào tù.
Như rắn mất đầu, mỗi người đều theo đuổi những thứ khác nhau.
Bảy vị đại tướng hùng mạnh nhất bảo vệ Thiên Cửu môn ngày xưa, đã vì tư lợi mà tự vạch ra con đường riêng.
Tam Vương Tây Nam Tô Vấn Long, Lý Hắc Tử, Tả Quân đều nổi lên nhờ nền móng của Thiên Cửu môn.
Người anh lớn trong bảy vị tướng đã mất do tuổi già, một người khác vì nản lòng mà đã cao chạy xa bay. Có lẽ, sẽ không quay lại nữa.
Còn Tề Thiên Tại là người đặc biệt nhất.
Dẫu què chân, ông ấy vẫn có thể chiếm một vị trí trong bảy vị tướng. Khi Thiên Cửu môn chia năm xẻ bảy, ông ấy cũng chẳng cần bất kỳ thứ gì cả.
Chỉ dùng mấy chục triệu tiền riêng của mình để mở một quán bar ở quận Đông Thành.
Quán đã mở được mười năm.
Và không dính dáng đến chuyện giang hồ kể từ dạo ấy.
Có rất nhiều người biết ông ấy đang chờ một người. Ông ấy chờ Phó Văn Húc ra tù, để gây dựng lại cơ đồ.
Nhưng sau mười năm, thứ ông ấy chờ được lại là tin tức Phó Văn Húc đã nhắm mắt xuôi tay. Có lẽ ông ấy cũng đã nản lòng thoái chí.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!