Thật ra đi đến bước này, Lý Hắc Tử đã thua rồi.
Thực lực, các mối quan hệ và nguồn tài nguyên mà Tôn Hàn nắm giữ trong tay, tất cả đều áp đảo Lý Hắc Tử.
Thoạt nhìn thì đúng là chưa làm gì, nhưng Lý Hắc Tử đã không còn tư cách gì để đấu với Tôn Hàn nữa.
Chỉ là Lý Hắc Tử không đành buông bỏ những thứ mà ông ta đã đạt được và cái danh ông Lý của Tây Nam.
Thế nên ông ta mới muốn giở trò chơi xấu.
“Vậy thì đã sao, cậu làm gì được tôi?”, Lý Hắc Tử trầm giọng nói.
“Các mối làm ăn cát đá, bến đò mà ông đang sở hữu đều được phân chia từ Thiên Cửu môn và do ông chiếm làm của riêng. Một khi trở lại Thiên Cửu môn, ông sẽ phải trao trả những món của cải ấy, nên ông không nỡ, đúng không?”, Tôn Hàn lãnh đạm hỏi.
“Hừm!”
Lý Hắc Tử chỉ hừ giọng, tuy không chính miệng nói ra nhưng cũng là ngầm thừa nhận.
Bây giờ mọi sản nghiệp đứng tên ông ta đều là tài sản riêng. Một khi trở về, chúng sẽ không còn thuộc về ông ta nữa.
“Lý Hắc Tử, ban đầu tôi tưởng rằng ông chỉ đơn giản là không phục tôi, cảm thấy tôi không đủ tư cách dẫn dắt Thiên Cửu môn. Vậy nên tôi mới chưa thực sự chơi đến cùng với ông và Tô Vấn Long”.
“Nhưng giờ thì tôi nghĩ mình buộc phải cho ông hiểu, trên đời này chẳng có ai mang tâm địa Bồ Tát cả”.
“Đi nhé”.
Tôn Hàn cũng lười dông dài, đứng dậy nhìn Thẩm Tri Thu một cái, rồi xoay người rời đi.
Bên ngoài bố trí rất nhiều người của Lý Hắc Tử, khác một trời một vực so với lần trước, song vẫn chẳng ai dám ra tay.
“Ông, ông Lý…”
Thân An Hoa run rẩy, không biết nên nói gì cho phải.
“Cút!”
Lý Hắc Tử nắm chặt tay lại, giận dữ quát lớn.
Thấy Lý Hắc Tử nổi trận lôi định như vậy, Thân An Hoa cũng chẳng dám nán lại, bèn vội vàng cút khỏi phòng.
“Ông Lý!”
Đúng lúc này, một thuộc hạ tâm phúc của ông ta bước vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!