Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 Không cho ông ta nếm mùi đau khổ, ông ta sẽ không biết khuất phục.  

 

Từ Khang Niên không nói gì. Thật ra ông ấy khá thích tính cách hiện giờ của Tôn Hàn.  

 

Nhưng đó là chủ nhân của Thiên Cửu môn, dù tính tình có ra sao, cũng không đến lượt ông ấy thích hay không thích.  

 

Thế nhưng ông ấy cảm thấy đối phương đang dần biến chất.  

 

Biết đâu có một ngày nào đó, Tôn Hàn sẽ trở thành bạo quân của Thiên Cửu môn!  

 

Chỉ là, những chuyện này không thể dự đoán, cũng không thể ngăn cản.  

 

Hôm sau, Tôn Hàn hẹn Hàn Hướng Đông uống trà.  

 

Hàn Hướng Đông thấy rất khó hiểu. Bây giờ Tôn Hàn nên nhanh chóng đối phó với Tô Vấn Long và Lý Hắc Tử mới phải, sao lại rỗi rãi hẹn anh ta đi uống trà chứ.  

 

“Tò mò vì sao tôi đến tìm anh phải không?”, trong quán trà, Tôn Hàn chậm rãi nhấc nắp chén trà lên.  

 

Không hề phủ nhận, Hàn Hướng Đông khẽ gật đầu, “Tôi rất tò mò”.  

 

Tôn Hàn lấy bao thuốc ra, châm cho mình một điếu rồi đưa một điếu cho Hàn Hướng Đông. Châm thuốc xong, anh mới rít một hơi rồi nói, “Nghe nói trước đây nội bộ Thiên Cửu môn rất thích so tài quyền anh để giải quyết tranh chấp nội bộ?”  

 

Hàn Hướng Đông thắc mắc, “Sao vậy?”  

 

Đó là cách làm của thế hệ trước, thời ấy là thời đại của đao kiếm. Không giống bây giờ, rất nhiều thứ được vận hành theo quy luật kinh tế.  

 

“Dùng danh nghĩa của tôi để tổ chức một sàn đấu luân phiên, bảy vị tướng của Thiên Cửu môn đều phải tham gia. Phía tôi thì ngoại trừ tôi ra, sẽ có thêm một người ra đấu, còn phía họ có thể có bảy người!”  

 

“Nếu như thua, tôi sẽ rời khỏi Thiên Cửu môn ngay sau đó!”  

 

“Họ thua…”  

 

Sắc mặt của Tôn Hàn trầm xuống, “Thuận theo hoặc mất mạng!”  

 

Soạt!   

 

Nghe vậy, Hàn Hướng Đông lập tức biến sắc, “Cậu…”  

 

Anh ta không ngờ Tôn Hàn lại đặt cược lớn đến vậy.  

 

Quy tắc trước đây là một khi đã lên võ đài thì sống chết do trời. Nhưng dù sao đó cũng là trận đấu nội bộ, bình thường sẽ không đánh đến mức không chừa đường lui.  

 

Nhưng Tôn Hàn làm vậy thì đúng là không chừa bất kỳ đường lui nào nữa.  

 

“Việc thu hồi của cậu không được thuận lợi lắm à?”, Hàn Hướng Đông hỏi.  

 

Ánh mắt của Tôn Hàn lạnh như băng, “Quả thật không thuận lợi, nhưng tôi chọn cách làm này không phải vì nguyên nhân đó”.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận