Cô giải thích: “Là quản lý của tôi hỏi tôi đang ở đâu. Đôi lúc tôi thấy làm người nổi tiếng mệt thật, lúc nào cũng phải báo cáo hành tung của mình, như chẳng có chút riêng tư nào ấy!”
“Nhiều người mơ còn không được đấy”, Tôn Hàn tuỳ ý đáp.
Hai người cứ thế trò chuyện vui vẻ, còn thời gian cũng chầm chậm trôi đi.
“Tối nay, tôi mời cậu đi ăn nhé? Rảnh không?”
Cũng sắp đến bốn giờ chiều rồi, Thẩm Tri Thu mở lời mời.
Sau khi biết thân phận của Tôn Hàn, Thẩm Tri Thu biết anh là mẫu người bận rộn từng giây từng phút đều quý như vàng, nên muốn mời anh đi ăn cũng phải hỏi trước xem người ta có rảnh không đã.
“Được, vừa hay tiết kiệm được một bữa ăn”, Tôn Hàn cười đáp.
“Ok, thế chúng ta ngồi thêm một lúc rồi năm rưỡi đi ăn nhé?”
“Ừm!”
Một lúc sau, chợt có một giọng nữ thúc giục vọng từ phía xa lại.
“Trời ơi, bà cô của tôi ơi, tìm em khó quá đấy!”
Tôn Hàn và Thẩm Tri Thu cùng ngoảnh lại thì thấy một người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi đang vội vã chạy tới, mặt chị ta đầy tàn nhang, dù đã trang điểm rất dày cũng không thể che đi được.
“Tri Thu, chị đã nói với em bao lần rồi, đừng tuỳ tiện hẹn gặp riêng đàn ông, nhỡ bị lũ chó săn chụp được ảnh rồi tung lên mạng thì phải làm sao?”
Người đó nhìn Tôn Hàn rồi tỏ vẻ không vui, dáng vẻ đề phòng Tôn Hàn của chị ta cứ như các tú bà ở lầu xanh đang sợ tay thư sinh nghèo này cướp con gái của mình đi.
“Cậu ấy là bạn em! Tôn Hàn, ngại qua, chị Trương hơi thẳng tính, cậu đừng để bụng nhé! Chị ấy là Trương Tinh Tinh - người đại diện của tôi!”, Thẩm Tri Thu vừa giải thích vừa giới thiệu với Tôn Hàn.
“Chào chị!”, Tôn Hàn nể mặt Thẩm Tri Thu nên chào hỏi với người phụ nữ đó.
“Chào!”
Trương Tinh Tinh chào có lệ một câu rồi nhìn sang Thẩm Tri Thu: “Đi với chị”.
“Đi đâu mà chị cứ cuống lên thế?”, Thẩm Tri Thu tỏ vẻ bực mình.
Thẩm Tri Thu vừa mời Tôn Hàn đi ăn, giờ bỏ đi thì biết ăn nói thế nào?
Đương nhiên anh sẽ không vui rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!