Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Hai người chỉ cách nhau vài mét, ánh mắt nhìn thẳng vào đối phương.

 

“Sao hả, không nói câu ‘không đánh chết được anh trong vòng ba chiêu thì sẽ nhận thua’ nữa à?”, Mạch Ninh nhìn Lệ Lận bằng ánh mắt hiếu chiến.

 

“Anh cứ đùa, tôi làm sao đánh thắng vị huấn luyện viên máu lạnh như anh trong vòng ba chiêu chứ? Nếu như là một trăm hoặc hai trăm chiêu thì còn có thể!”, Lệ Lận đanh mặt lại, nghiêm túc nói, “Hay thế này nhé, hoặc là anh đánh chết tôi, hoặc là tôi đánh chết anh?”

 

“Được thôi!”

 

Mạch Ninh đã có biệt hiệu vị huấn luyện viên máu lạnh của Đông Bắc, thì tất nhiên không e sợ Lệ Lận rồi.

 

Mọi người đều đang mở to mắt nhìn lên võ đài, bây giờ trận chiến mới thực sự bắt đầu.

 

Ai nấy đều rất tò mò, rốt cuộc là Lệ soái đã từng vang danh vô địch của Thiên Cửu môn lợi hại hơn, hay vị huấn luyện viên Mạch Ninh nổi tiếng máu lạnh của Đông Bắc xuất sắc hơn?

 

Thực lực của hai người này, hẳn là ngang nhau nhỉ.

 

“Cậu nghĩ ai sẽ thắng?”, Thẩm Vấn hỏi.

 

“Chắc chắn là Lệ Lận, chỉ là không biết thắng như thế nào thôi”, Tôn Hàn có lòng tin tuyệt đối với Lệ Lận.

 

Trên võ đài, Mạch Ninh đột nhiên gầm lên một tiếng, rồi nhanh chóng lao đến gần Lệ Lận. Khi cú đấm tung ra, loáng thoáng vang lên tiếng gió.

 

Trong tích tắc, cú đấm ấy đã ở ngay trước mặt Lệ Lận.

 

“Chỉ bấy nhiêu đây thì vẫn chưa đủ”.

 

Nói thì nói vậy, nhưng Lệ Lận cũng không dám khinh suất, xếp hai cánh tay lên nhau để đỡ đòn.

 

Ầm!

 

Âm thanh giòn giã vang lên, Lệ Lận lùi hai mét mới dừng lại.

 

“Hay lắm, tiếp đi!!”

 

Mạch Ninh thét lên rồi lại lao thẳng về phía đối phương.

 

Song lần này Lệ Lận không tiếp tục phòng ngự nữa. Sau khi tránh đòn tấn công của Mạch Ninh, anh ta đã vung nắm đấm đáp trả.

 

Mạch Ninh thấy vậy bèn lập tức tránh đòn, Lệ Lận thừa thế xông lên, những cú đấm liên tục vung đến, cú sau mạnh hơn cả cú trước.

 

Ầm ầm ầm!

 

Âm thanh nắm đấm va chạm liên tục vang lên, Mạch Ninh đã bị ép đến mức liên tục lùi về sau.

 

Những người theo dõi trận đấu không dám chớp mắt lấy một lần, chỉ sợ bỏ qua bất kỳ đòn đánh nào đó.

 

Sự tấn công với cường độ ấy, nếu là bọn họ thì chẳng ai dám bảo đảm mình có thể cầm cự qua hai hiệp.

 

Lý Hắc Tử đưa tay lau đi mấy giọt mồ hôi trên trán, thầm cảm thấy may mắn vì đã tìm Diêm Hùng và Mạch Ninh, nếu không thì e rằng ông ta sẽ không nắm được phần thắng nào trong cuộc chiến này.

 

“Không ổn, Mạch Ninh sắp thua rồi!!”

 

Đột nhiên, bên tai truyền đến giọng nói lo lắng của Diêm Hùng.

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận