Ầm!
Âm thanh của cú đấm này, ngay cả ở khán đài ở tầng hai cũng nghe thấy rõ ràng và vang dội.
Mạch Ninh phản ứng rất nhanh và tránh được chỗ hiểm, song cú đấm của Lệ Lận vẫn đập vào xương vai của hắn ta, tiếng gãy xương vang lên lắc rắc.
“A!!”
Trong không khí căng thẳng, Mạch Ninh hét lên đầy thảm thiết, cả người gục xuống.
Lệ Lận không tiếp tục ra đòn nữa. Anh ta bước ra giữa võ đài trong ánh nhìn bàng hoàng của mọi người, đoạn ngước mắt lên, “Người tiếp theo”.
Những người có mặt ở đó đều im bặt, chỉ còn nghe thấy tiếng hít thở gấp gáp của nhau.
Mạnh quá!
Họ chưa từng thấy ai mạnh đến thế!
Toàn thân Lý Hắc Tử đang run như cầy sấy. Ông ta cứ tưởng Mạch Ninh có thể làm tiêu hao một nửa thể lực của đối thủ, sau đó Diêm Hùng kết thúc trận đấu, thậm chí không cần Trần Cửu ra tay, cuộc chiến này phân rõ thắng bại!
Nhưng bây giờ Mạch Ninh đã thua, thua dễ dàng như thế!
Chẳng lẽ ông ta sẽ thất bại trong trận chiến này ư?
Nhưng ông ta đã cấu kết với người của thương hội ba tỉnh Đông Bắc, nếu như thua trận, liệu tỉnh lỵ có còn tiếp nhận ông ta không?
Trong vô thức, lưng của Lý Hắc Tử đã ướt đẫm mồ hôi, cõi lòng cũng lạnh như băng.
Ông ta chưa từng nghĩ rằng mình sẽ thua trong trận chiến võ đài. Nhưng bây giờ, ông ta buộc phải nghĩ đến viễn cảnh ấy rồi.
Rất nhiều người ở phía sau Lý Hắc Tử đang có những suy nghĩ khác nhau, ánh mắt chốc chốc lại hướng về Tôn Hàn, dần dần hiểu ra vị chủ nhân mới này đúng là không đơn giản.
Tuy Tôn Hàn vẫn chưa ra tay, nhưng năng lực đáng gờm ấy của anh đã được chứng minh qua việc thuyết phục được người rời khỏi Thiên Cửu môn mười sáu năm - Lệ Lận, tham chiến.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!