Sau khi Tôn Hàn ngắt máy, tất cả mọi người đều quan tâm bước lại gần.
Tôn Hàn châm một điếu thuốc rồi nói với vẻ sâu xa: “Giang Lệ muốn gặp tôi!”
Nghe thấy vậy, mọi người liếc nhìn nhau, sau đó Trần Cửu đã lên tiếng đầu tiên: “Tôi kiến nghị anh không đi, nhỡ đâu Giang Lệ gài bẫy là hỏng hết”.
Dù Hàn Hướng Đông không nói như vậy, nhưng vẻ mặt cũng có ý đó, anh ta dò hỏi: “Công tử, Giang Lệ hẹn gặp cậu ở đâu?”
Tôn Hàn hướng mắt nhìn về phía toà nhà lớn Trần Đông sáng chói đối diện với tập đoàn Cửu Thành rồi híp mắt nói: “Mười giờ tối mai ở toà nhà phía đối diện”.
Hả…
Ai nấy đều tỏ vẻ khó tin, Giang Lệ tự tin quá đấy!
Ông ta dám hẹn gặp Tôn Hàn ở gần ngay tập đoàn Cửu Thành, lẽ nào không sợ họ đánh úp hay sao?
Dù Giang Lệ có giỏi đến mấy thì cũng chẳng phải thần tiên, mà chỉ là con người thôi, một khi rơi vào vòng vây của Thiên Cửu Môn và trúng đòn sát thủ thì chỉ có con đường chết.
Thế mà ông ta lại dám tự chui đầu vào rọ ư?
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng họ vẫn có rất nhiều nghi vấn. Đầu tiên, từ cuộc điện thoại ban nãy của Giang Lệ có thế xác nhận ông ta đã đến tỉnh Nam rồi, chỉ là chưa lộ mặt ra thôi.
Thứ hai, ông ta dám hẹn gặp Tôn Hàn ở toà nhà đối diện với Cửu Thành thì chứng tỏ phải có tính toán gì đó.
Công Tử Minh chưa có động tĩnh gì mà Giang Lệ đã dám đến đây rồi, ông ta định đánh thẳng vào sào huyệt của họ ư? Khí phách ở đâu ra vậy?
Điều cuối cùng và cũng là điều quan trọng nhất là, Giang Lệ hẹn gặp Tôn Hàn làm gì? Ông ta có mục đích gì đây?
Có thể nói hành động này của Giang Lệ đang tung hoả mù cho họ.
Thế nên không ai dám lơ là.
Bởi ông ta chính là Giang Lệ!
“Gặp ngay ở toà nhà Trần Đông phía đối diện mà tôi không dám đi, người ngoài mà biết được thì sẽ nhìn tôi với ánh mắt thế nào? Tối nay rồi, thôi thì cứ gặp vậy”.
Tôn Hàn ngẫm nghĩ hồi lâu rồi quyết định.
Hàn Hướng Đông cũng hiểu lựa chọn của Tôn Hàn nên nói: “Công tử muốn đi gặp ông ta cũng được, tối nay tôi sẽ cử nhiều thành viên của Chiến Bộ và Phá Quân cùng canh ở gần toà nhà Trần Đông, chắc chắn sẽ đảm bảo an toàn cho cậu”.
Gì chứ, điều này thì Hàn Hướng Đông làm được.
Nếu chỉ có mỗi toà nhà Trần Đông cỏn con mà còn không bao vây được thì Chiến Bộ của anh ta chỉ được cái hư danh thôi.
Tôn Hàn gật đầu, anh không tự tin đến mức đi đến đó một mình!
Anh chưa tiếp xúc nhiều với Giang Lệ nên cũng chỉ phân tích về con người ông ta qua những lời đồn thổi thôi.
Cho nên cẩn thận một chút vẫn hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!