Thiết Lê Hoa không giống những tổ chức khác - có vận hành sản nghiệp của riêng mình, có thể tồn tại nhờ lợi nhuận thu được.
Còn Thiết Lê Hoa thì không chiếm địa bàn, cũng không kinh doanh gì, các khoản chi lớn đều do Giang Lệ bỏ ra.
Nhiệm vụ của nó chỉ có một, ấy là tìm kiếm và bồi dưỡng cao thủ để làm việc cho Giang Lệ!
Tuy nghe nói đến nay Thiết Lê Hoa vẫn chưa có cao thủ đỉnh nhất, nhưng những người có năng lực ngang ngửa Phá Quân, Tề Thiên Tại đã có bảy, tám người.
Những người có thực lực thuộc top giữa cũng không thể xem thường.
Có thể hiểu thế này, Thiết Lê Hoa cũng giống như ba bộ trong Thiên Cửu môn vậy, nhưng xét tổng thể thì năng lực cao hơn ba bộ của Thiên Cửu môn một bậc!
Đây mới là vấn đề khiến Tôn Hàn lo lắng nhất. Nếu phải khai chiến thì không cần đến Công Tử Minh ra tay, chỉ riêng Thiết Lê Hoa đã đủ khiến Thiên Cửu môn chật vật ứng phó rồi.
Tình hình trước mắt vẫn ổn, theo các nguồn tin mà anh biết, Thiết Lê Hoa vẫn chưa đánh vào Tây Nam với quy mô lớn!
“Đúng vậy, tôi sẽ không chờ thêm mười năm nữa. Dù sao thì tôi cũng đã từng trải qua khoảng thời gian mười năm chờ đợi này một lần rồi, rất mệt mỏi. Về hai sự lựa chọn mà cậu vừa nói, tôi lại dự định thực hiện cả hai cơ!”, Giang Lệ đáp.
Sau đó Giang Lệ liếc nhìn điếu thuốc cháy dở trên tay Tôn Hàn, rồi móc một điếu thuốc trong túi mình ra để hút, giọng giễu cợt, “Một điếu thuốc thôi mà còn chẳng chịu mời tôi, chủ nhân Thiên Cửu môn đúng là keo kiệt thật”.
“Là kẻ thù của nhau, sao tôi phải mời ông thuốc lá chứ?”, Tôn Hàn đáp bằng giọng ngay thẳng, đoạn thắc mắc, “Đừng nói tối nay ông hẹn gặp tôi chỉ vì muốn nói mấy chuyện này thôi nhé?”
Từ lúc gặp mặt đến giờ, anh và Giang Lệ chỉ nói về những chuyện thời thế anh hùng, tranh đoạt giang sơn.
Nhưng Tôn Hàn không nghĩ Giang Lệ muốn hẹn gặp anh để nói mấy câu đồng cảm của những người chung cảnh ngộ này.
Không phải là không nên, mà trong lòng anh tự hiểu rõ, Giang Lệ chưa từng xem anh là đối thủ thực sự.
Anh không xứng!
Phó Văn Húc đã không thể đấu lại Giang Lệ của mười năm trước. Anh còn phải đấu với Giang Lệ của mười năm sau, thực tế là họ vốn không ngang tài ngang sức.
Giang Lệ nhìn Tôn Hàn, cười đáp, “Cũng nhạy bén lắm. Lúc cậu mới đến đây, tôi đã quan sát bốn phía. Về cơ bản, người của Chiến Bộ các cậu đã âm thầm bao vây kín kẽ xung quanh toà nhà Lăng Đông!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!