“Nếu Giang Lệ kiên nhẫn đến độ dây dưa với chúng ta dăm ba năm thì tôi cũng nể ông ta”.
Tôn Hàn nói nhiều như vây, nhưng chung quy lại cũng chỉ là một từ “nhẫn” mà tôi.
Thẩm Vấn thở dài một hơi, cuối cùng vẫn đật đầu, coi như đã đồng ý với cách của Tôn Hàn.
“Như vậy cũng được”.
Có lẽ đây là cách duy nhất rồi.
Giang Lệ quá mạnh, vừa ra tay đã đánh cho họ nghiêng ngả. Đầu tiên, ông ta phế Lệ Lận, khiến một cao thủ mà họ chẳng dễ gì tìm về được mất đi tác dụng.
Tiếp đó, ông ta liên hệ với tất cả các ngân hàng rồi buộc họ cắt đứt hợp tác với Thiên Cửu Môn.
Dù không muốn thừa nhận, nhưng Thẩm Vấn biết họ có đưa ra bất kỳ quyết định quan trọng nào vào lúc này cũng đều có thể là sai hết.
Nói ra kể cũng buồn cười, Thiên Cửu Môn tự xưng là bá chủ của Tây Nam, nhưng Công Tử Minh vừa đến đã phá hỏng mọi mối quan hệ của Thiên Cửu Môn rồi.
Giờ là ngân hàng, mấy nữa là gì đây?
…
Mưa gió ập đến.
Đây là cách hình dung về tình cảnh hiện giờ của Thiên Cửu Môn.
Đến Tôn Hàn cũng không ngờ mới yên ổn được ba ngày thì bộ đã lại có hành động, họ đã kiểm tra tất cả các nơi kinh doanh giải trí của Thiên Cửu Môn, nơi nào hơi có sai phạm một chút là bị dán giấy tạm đóng cửa một tháng ngay.
Mới có ba buổi tối mà một nửa câu lạc bộ ở tỉnh Nam đã phải đóng cửa rồi.
Sau đó còn bị kiểm tra nghiêm khắc.
Có thể nói từ ngày mồng một đến nay, tối nào Thiên Cửu Môn cũng hao mất mấy chục triệu.
Chiêu thứ hai của Giang Lệ cũng đến rất nhanh, tới mức khiến tất cả mọi người trở tay không kịp.
Trong phòng họp trên tầng chót của tập đoàn Cửu Thành.
Tôn Hàn ngồi ở trên đầu, ngoài Lệ Lận đang dưỡng thương ra thì các nhân vật lớn của Thiên Cửu Môn đều có mặt.
Phòng họp vô cùng u ám, ai nấy đều trầm mặc trong im lặng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!