Hai anh em nhà họ Lưu đều có trọng lượng trong môn phái, mỗi ngày họ đều phụ trách rất nhiều sản nghiệp cho Thiên Cửu môn, không quá nặng cũng không quá nhẹ.
Việc hai người họ lén đi gặp Giang Lệ, không phải chuyện tốt.
Hơn nữa, hai người họ là tiền lệ, sau này sẽ còn nhiều người khác lén lút liên lạc với Giang Lệ để tìm lối thoát cho mình.
Tôn Hàn lặng lẽ hỏi, “Phía Kim Thất Lạc, Tô Vấn Long thì sao?”
Thẩm Vấn đáp, “Gần đây Kim Thất Lạc không có ở nhà, có lẽ lại đi nghe ngóng tình hình! Nhưng Tô Vấn Long lại khá biết điều, chỉ lo quản lý sản nghiệp và ổn định lòng người”.
Tôn Hàn chầm chậm gật đầu, đoạn hỏi tiếp, “Vương Bách Vạn thì sao?”
“Nếu như có một nhóm người quyết trấn giữ đến cùng, tôi tin rằng Vương Bách Vạn sẽ nằm trong số đó!”
Anh ta nói vậy thì Tôn Hàn yên tâm rồi.
Trong tầng cao nhất của Thiên Cửu môn, Vương Bách Vạn là sự tồn tại kém nổi bật nhất. Nhưng sau khi được Tôn Hàn đề bạt lên làm tổng giám đốc tập đoàn Cửu Thành, gã bỗng chốc nắm rất nhiều quyết thế trong tay.
Mà hiện giờ, Vương Bách Vạn đã trở thành nhân vật vô cùng quan trọng.
Nếu gã có lòng riêng thì thực sự sẽ rất phiền phức.
May mắn là Tôn Hàn không tin nhầm người.
“Tối qua, sau khi đi gặp Giang Lệ, hai anh em nhà họ Lưu đã mất tích. Đều liên lạc với thuộc hạ qua điện thoại, về cơ bản là phản bội triệt để, không tìm được người!”, Thẩm Vấn nhíu mày vòng lại chủ đề.
Ý của anh ta rất đơn giản, hai anh em nhà họ Lưu biết chắc rằng chuyện họ đi gặp Giang Lệ sẽ không giấu được, nên ngay sau khi gặp ông ta, bọn họ đã biến mất để tránh bị thanh trừng.
Tôn Hàn không cần nghĩ đã nhếch mép cười nói, “Chắc là được Giang Lệ đưa đến Thượng Kinh và cho người bảo vệ. Hai anh em nhà họ Lưu là những người đầu tiên góp sức cho ông ta, chắc chắn ông ta sẽ không để họ gặp chuyện”.
Thẩm Vấn khẽ hít một hơi, “Chỉ sợ là sau này những người khác sẽ bắt chước! Nếu cứ như vậy, chúng ta sẽ khó lòng trụ qua ba tháng!”
Tôn Hàn đứng dậy, đi đến trước cửa sổ sát đất và nhìn xuống.
Anh nói, “Kẻ dưới chỉ cần đủ ăn đủ mặc, nhưng những người cấp cao còn phải giữ gìn cơ nghiệp gia đình. Chính vì lẽ ấy, không phải ai cũng muốn cùng chúng ta chiến đấu đến cùng, chịu rủi ro hai bàn tay trắng”.
“Sau này, chắc chắn sẽ có rất nhiều người chạy sang phe của Giang Lệ. Đúng lúc, đây xem như là một cuộc kiểm tra nội bộ của chúng ta vậy. Ngoại trừ giám sát thành viên hội động quản trị của tập đoàn Cửu Thành, những người còn lại, cứ để họ đi thoải mái”.
Hàng lông mày của Thẩm Vấn nhăn tít lại, ý định này của Tôn Hàn có khác gì buông xuôi đâu?
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!