Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 Khi nói câu này, anh nhìn vào Liễu Y Y.  

 

Liễu Y Y kéo túi xách lên rồi ừ hữ nói: “Đi, chúng ta đi ăn thôi”.  

 

Bây giờ còn chưa đến bốn giờ chiều nên có vẻ hơi sớm để ăn tối, song đây lại là cách giải quyết tốt nhất trong tình huống này.  

 

Ba người đã đến quán ăn đối diện công viên trò chơi dùng bữa, định ăn xong thì về.  

 

Nhưng Liễu Y Y còn chưa động đũa thì điện thoại đã đổ chuông.  

 

Thấy số gọi đến, cô nhíu mày rồi nghe: “Anh Lâm,… ừm, tôi đang ở công viên trò chơi, cái gì? Anh cũng ở đây ư? Tôi đang ở quán ăn tên là Tiểu Tiên Tử đối diện công viên. Sao cơ? Anh định đến đây á?”  

 

Ngắt máy xong, Liễu Y Y giải thích với Tôn Hàn: “Một người bạn làm ăn của em muốn qua đây”.  

 

“Ừ”, Tôn Hàn không nói gì.  

 

“Chú Lâm hả mẹ?”, Đồng Đồng hỏi.  

 

“Ừ, đúng rồi con”.  

 

Nghe thấy thế, Đồng Đồng lập tức sáp vào người Tôn Hàn rồi thì thầm: “Bố ơi, chú Lâm ấy hay mua các thứ cho Đồng Đồng lắm, còn thường xuyên đưa mẹ về nhà cơ, chắc chú ấy thích mẹ đấy”.  

 

Dù Đồng Đồng nói rất nhỏ, nhưng Liễu Y Y vẫn nghe thấy được, mặt cô đỏ lên, sau đó cô lừ mắt với Đồng Đồng: “Con nói linh tinh gì thế hả?”  

 

Đồng Đồng lè lưỡi rồi im bặt.  

 

Liễu Y Y do dự một lát rồi vẫn giải thích: “Anh Lâm ấy là cậu chủ của chuỗi cửa hàng Tô Lan, sản phẩm mới ra mắt mùa đông năm nay của bọn em cần hợp tác với họ. Em mới chỉ gặp anh ta mấy lần để bàn công việc thôi, chứ không có ý gì đâu”.  

 

“Ờ, em không cần giải thích với anh. Anh mua xe cho em rồi cơ mà? Chưa thuê được tài xế à?”, Tôn Hàn gật đầu rồi hỏi.  

 

Nghe thấy thế, Liễu Y Y biết Tôn Hàn cũng để tâm. Nhưng ngạc nhiên là cô không hề thấy phiền, trái lại còn vui, chẳng qua không biểu hiện ra ngoài thôi.  

 

“Sao em lái chiếc xe thể thao gì đó đi làm được?”  

 

Đúng là Tôn Hàn đã mua một chiếc xe cho Liễu Y Y, nhưng chiếc xe đó quá đắt giá nên cô không tiện đi.  

 

“Thế thì mai mình đi mua xe khác! Nhưng anh cần nhắc em một chuyện, anh không can thiệp vào việc của công ty em, nhưng việc tiếp khách thì em đừng phụ trách”, Tôn Hàn nói với vẻ điềm tĩnh, nhưng lại có ý không cho Liễu Y Y từ chối.  

 

“Y Y!”  

 

Đột nhiên có một tiếng gọi vang lên.  

 

Họ nhìn qua đó thì thấy một người thanh niên mặc vest đi giày da đang bước nhanh đến.  

 

“Đồng Đồng lại xinh hơn rồi!”  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận