Diệp Du Nhiên nhếch miệng một cái: "Cảm ơn chủ, công việc của cháu cũng không còn, cũng không có chỗ để đi, bị các chú nhốt ở đây có cơm ăn có chỗ
, vậy cũng tốt đỡ phải lo nghĩ nơi ăn chốn ở một thời gian. Không cần thiết phải xin lỗi!” Thấy cô kiên quyết không chịu xin lỗi cảnh sát thở dài rời đi, đã tới thì ở lại, Diệp Du Nhiên biết Mộ Tấn Dương sẽ không bỏ qua cho cô, nếu như vậy cô sẽ chờ xem anh ta có thể giở trò. Cô không tin tay Mộ Tấn Dương thật sự dài như vậy, có thể một tay che trời. Trong lòng đang nghĩ thì nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân nặng nề, rất nhanh cửa liền bị đẩy ra, Tần Tử Phi vẻ mặt giận dữ xuất hiện. "Diệp Du Nhiên, gan to thật!".
“Tần tổng!” Diệp Du Nhiên thấp giọng gọi một tiếng.
“Chưa từng thấy trợ lý nào như cô, không giúp được gì, chỉ biết gây thị phi!” Tần Tử Phi hung hăng mắng, ánh mắt để ý thấy bộ dạng nhếch nhác của Diệp Du Nhiên, lập tức im lặng.
"Xảy ra chuyện gì rồi? Sao cô lại biến thành bộ dạng này?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!