Biên tập: Thanh Beo
Chỉnh sửa: June┃Đọc kiểm: Môn Mổn
Đúng chín giờ sáng, cuộc họp cổ đông của tập đoàn Cẩm Thịnh chính thức bắt đầu, tất cả cổ đông ngồi kín cả nguyên phong hội nghị lớn.
Ban đầu Simon không có tư cách tham dự, nhưng hắn là thư kí của Thẩm Lẫm nên vẫn có những việc phải cần hắn ở đó.
Lúc Simon vào phòng họp vừa vặn gặp phải Thẩm Siêu.
Hôm nay Thẩm Siêu mặc một bộ âu phục màu đỏ sậm trông rất bắt mắt, còn tạo kiểu cho tóc, cả người hăng hái, gặp ai cũng cười.
Simon vừa lúc cùng hắn đi vào chung một thang máy.
"Chậc, người ngoại quốc đúng là khác biệt, sóng mũi cao, mắt to vừa nhìn thôi là đã thấy cuốn hút chết người rồi." Thẩm Siêu đánh giá Simon nói.
Simon nhìn hắn mỉm cười nói cảm ơn.
Thẩm Siêu lại chỉ vào Simon mà nói với thư ký và trợ lý của mình: "Nè nhìn đi, văn hóa Tây Trung đúng là khác nhau, nếu tôi mà khen ngoại hình tiểu Trần bảnh trai, cậu sinh viên mới tới ấy, đảm bảo cậu ta sẽ khoát tay nói nào có nào có, xấu hổ tới độ hận không thể tìm lỗ chui xuống cho mà xem.
Cậu nhìn Simon thư ký nhà người ta kìa, thẳng thắn quá chừng, đúng không? Ha ha ha."
Thư ký và trợ lý cùng cười theo.
Thẩm Siêu thực sự đang hăng hái quá mức, từ camera được đặt bên trong bút máy đặt trước ngực Simon, Thẩm An Đồ thấy rất rõ ràng.
Thẩm Siêu tin chắc hắn sẽ dành được chức chủ tịch vào ngày hôm nay, nhưng Thẩm An Đồ cảm thấy hắn vui vẻ quá sớm.
Sau khi Thẩm An Đồ mất tích, toàn bộ công ty như chia năm xẻ bảy, ước chừng có thể chia làm hai phe lớn.
Một bên là những cấp dưới cũ của Thẩm Khai Bình, cũng chính là ba người Phạm Hồng, Thạch Hiểu Đông, Điêu Vĩnh Châu và những người khác.
Phe còn lại là nhóm con trai của Thẩm Khai bình
Hai tháng trước Thẩm Siêu, Thẩm Kỳ và Thẩm Minh Phi, ba người bọn họ tranh đấu vô cùng kịch liệt, người ngoài nhìn vô cứ nghĩ là ba anh em họ đang tranh quyền đoạt vị, nhưng Thẩm An Đồ lại không cho là như vậy.
Lý do rất đơn giản, ba anh em họ đều là người không có đầu óc.
Đương nhiên là dựa vào khách quan mà nói, sau khi Thẩm An Đồ nhậm chức thường làm khó họ, Thẩm Siêu và Thẩm Kỳ bị cậu đuổi tới công ty con ở tỉnh khác, Thẩm Minh Phi thì tham gia vào ngành giải trí, đến cơ hội để điều hành công ty cũng không có.
Bọn họ căn bản là không có chỗ đứng ở Cẩm Thịnh, coi như là tranh đấu đi cũng không thể gây lên động tĩnh gì lớn, phía sau Thẩm Siêu khẳng định có người chống lưng.
Thẩm An Đồ dám khẳng định, người chống lưng đằng sau chính là ba người đứng đầu bên phe cấp dưới cũ Phạm, Thạch, Điêu.
Thẩm Khai Bình là người có tư tưởng rất phong kiến rất nặng, trọng nam khinh nữ là một trong số đó.
Cơ nghiệp của mình nhất định phải do chính con trai ruột kế thừa, nếu không ông ta cũng không vì sau khi "Con trai trưởng" chết mà đi tìm năm đứa con riêng kìa trở về để bồi dưỡng ra người thừa kế tiếp theo.
Điều này cũng nghĩa, mặc dù Thẩm Khai Bình luôn nói mình nghĩa khí, đối xử cũng tốt với những cấp dưới đã từng cùng mình xây dựng sự nghiệp nhưng cũng sẽ không cho bọn họ nắm quyền quá nhiều.
Những người đã từng theo Thẩm Khai Bình, trừ ba người anh em tốt Phạm, Thạch, Điêu ra thì tất cả những người còn lại đều chỉ giữ những chức vị thường thường.
Thẩm An Đồ từng suy đoán, nếu như Thẩm Khai Bình mà làm Hoàng đế, chắc chắn sẽ chơi trò dùng rượu để tước đoạt binh quyền, có lẽ từ ban đầu ông ta đang dự định làm như thế, nhưng sự xuất hiện của Thẩm An Đồ đã phá vỡ hết kế hoạch của ông ta.
Thẩm Khai Bình lo lắng Thẩm An Đồ sẽ có ý đồ xấu với cơ nghiệp của ông ta, cố ý dặn dò nhóm cấp dưới cũ để ý đến cậu.
Từ lâu nhóm cấp dưới dường như đã vô hình hình thành sự khó chịu đối với Thẩm Khai Bình.
Vừa nghe "Thánh chỉ" hạ xuống, cuối cùng vào lúc ông ta hấp hối đã trắng trợn thâu tóm hết quyền lực của tập đoàn vào tay.
Lúc Thẩm An Đồ vừa tiếp nhận Cẩm Thịnh thật sự không hề thuận lợi, sau này dựa vào thủ đoạn của Lôi Đình, thay máu, đá đi không ít mấy lão già trong công ty, bồi dưỡng thêm được thủ hạ của bản thân, lúc đó mới dần tốt lên, nhưng điều này không biểu hiện rằng mấy lão già đó hoàn toàn biến mất.
Chỉ trong một khoảnh khắc mà Thẩm An Đồ đã nghĩ được rất nhiều điều, lúc này thang máy cũng vừa vặn đến nơi.
Trước khi đi Thẩm Siêu còn trắng trợn đào góc tường nhà người ta: "Thư kí Simon, cậu ở cùng với em trai của tôi nhiều năm rồi, thực lực rõ như ban ngày, bây giờ em trai của tôi không ở đây, không thể để năng lực của cậu bị mai một được.
Hay là cậu cân nhắc qua làm việc cho tôi? Tôi đảm bảo, vị trí của cậu chắc chắn vẫn là thư ký chủ tịch như cũ, thế nào, ok không?"
Simon vẫn giữ nguyên nụ cười tiêu chuẩn không chỗ nào có thể bắt bẻ được: "Cảm ơn Thẩm đại thiếu nhớ tới, thời gian không còn sớm, trước tiên chúng ta vẫn nên đi vào phòng họp rồi nói sau?"
Thẩm Siêu làm bộ bất lực với biểu hiện của Simon: "Tốt tốt tốt, sau này chúng ta lại nói nhé."
Thẩm Siêu tự tin như sắp bùng nổ, Thẩm An Đồ thấy mà trợn cả mắt.
Như bình thường, bắt đầu cuộc họp là màn trao đổi giữa cấp trên và cấp dưới.
Trước đây Thẩm An Đồ lời ít mà ý nhiều chỉ nói hai câu rồi thôi, còn hôm nay người nói chuyện chính là Phạm Hồng.
Cũng không biết là ai viết bài cho hắn, vừa dài vừa lê thê, nói cái gì mà từ lúc Cẩm Thịnh sáng lập cho đến tận bây giờ, mấy người ngồi dưới có mấy người đã bắt đầu ngủ gà ngủ gật.
Cuối cùng Phạm Hồng mới nói đến chuyện chính.
"Chủ tịch trẻ tuổi Thẩm Lẫm của chúng ta hiện tại tung tích không rõ ràng, tập đoàn lại lâm vào nguy cơ cần có người thay thế đem Cẩm Thịnh đi lên, đây cũng chính là mục đích công ty triệu tập các cổ đông đến đây ngày hôm nay, đầu tiên chúng ta cần bầu lại các thành viên trong hội đồng quản trị, sau đó từ những người đã trúng cử bầu ra chủ tịch mới..."
Lúc Thẩm An Đồ còn ở công ty, tổng cộng có mười một ủy viên quản trị, trong đó có sáu người là người của cậu, vậy mà bây giờ lại muốn bầu ra hội đồng mới, không nghĩ cũng biết đây chính là muốn thay thế toàn bộ thế lực của Thẩm An Đồ, chuyện này cũng nằm trong dự liệu của cậu.
Mười lăm ngày trước khi tổ chức đại hội cổ đông, trên dưới Cẩm Thịnh cuồn cuộn sóng ngầm, không biết bao nhiêu người vì việc bỏ phiếu này giao dịch với nhau.
Thẩm An Đồ ngậm lấy điếu thuốc, nằm xuống ghế dựa trên ban công lầu hai, một bên dùng di động để theo dõi thời gian, một bên ở trong lòng dự đoán những người sẽ nằm trong danh sách hội đồng quản trị mới.
Trước tiên là Phạm Hồng, Thạch Hiểu Đông, Điêu Vĩnh Châu chắc chắn sẽ không đổi, với mỗi quan hệ của Thẩm An Đồ với các cổ động thì vị trí cổ đông của Ngu Khả Nghiên có lẽ sẽ bảo trụ được.
Lâm Miểu cũng sẽ tiếp tục được giữ lại, tiếp theo hẳn là Thẩm Siêu, còn lại chính là chọn ra từ trong thế lực của ba người Phạm, Thạch, Điêu.
Quá trình bỏ phiếu rất chậm, Thẩm An Đồ thậm chí còn dư thời gian để gọi điện thoại với Tạ Đạc cả nửa tiếng, Tạ Đạc vừa đáp máy bay xuống không lâu, đang ngồi trên xe đi về khách sạn.
"Đã ăn sáng chưa?"Tạ Đạc hỏi.
"Rồi, hôm nay em dậy rất sớm, chưa đến tám giờ đã đến Ngự Thủy rồi, chờ ngâm suối nước nóng xong thì sẽ ăn trưa." Ánh mắt Thẩm An Đồ chú ý đến đại hội cổ đông, bên cạnh đó cũng duy trì ngữ khí nhẹ nhàng nói với Tạ Đạc: "Đúng rồi, em vừa phát hiện sân thượng nơi này cũng có sân golf, buổi chiều để em thử một chút..."
Sau khi nói chuyện với Tạ Đạc xong, cuộc họp bỏ phiếu cũng vừa vặn kết thúc, mười một thành viên.
Thẩm An Đồ đoán đúng mười người, trừ sáu người mà cậu xác định trước kia, còn lại là năm vị quản lý cấp cao cùng với nhà đầu tư, bốn người đó đều là thân tín của ba người Phạm, Thạch, Điêu.
Bởi vì tình huống đặc thù, mười một người trong hội đồng quản trị ở trong đại hội cổ đông sẽ bầu ra chủ tịch mới.
Thẩm An Đồ cầm điện thoại từ trên ghế ngồi dậy.
Thẩm Siêu được chọn làm thành viên hội đồng quản trị vô cùng cao hứng, ném cái phiếu đi rồi nói lớn với người xung quanh rằng thật khó chọn, căn bản không biết bầu ai mới tốt, không thèm để ý đến nụ cười lúng túng của mọi người xung quanh.
Simon yên lặng nhìn về phía Thẩm Siêu, theo đó camera trên ngực hắn cũng hướng về phía Thẩm Siêu, Thẩm An Đồ lại nhịn không được trợn mắt.
Sau mười phút, kết quả bầu cử chủ tịch mới được công bố, người công bố kết quả vẫn chính là Phạm Hồng, hắn kinh ngạc chớp mắt một cái, sau đó mỉm cười, nụ cười trên mặt hắt hết sức ngây thơ chân thành, cực giống Phật Di Lặc, hắn hướng về micro trên bục nói: "Trải qua cuộc bỏ phiếu của mười một thành viên trong hội đồng quản trị quyết định, tân chủ tịch mới của tập đoàn Cẩm Thịnh chính là..."
"Giám đốc Thạch của chúng ta, đồng chí Thạch Hiểu Đông!"
Ống kính trên điện thoại di động đầu tiên hướng về phía Thạch Hiểu Đông, sau đó lại chuyển hướng về Thẩm Siêu.
Thạch Hiểu Đông chỉ nhàn nhạt cười cười, sau đó từ trong tiếng vỗ tay của mọi người bước lên bục.
Mà Thẩm Siêu...!hầu như tất cả mọi người đều nhìn về phía Thẩm Siêu, chỉ thấy hắn nghẹn họng nhìn trân trối, sắc mặt trắng bệch, âu phục màu đỏ sậm vốn mặc để chúc mừng giờ cũng trở thành trò cười.
Rất nhanh sau đó, Thẩm Siêu tỉnh táo lại, nổi giận đùng đùng ra khỏi hội trường, không ai dám cản hắn lại.
Trong ống kính Thạch Hiểu Đông không khác gì trông với thường ngày, thong dong trấn định.
Từ trên mặt của hắn nhìn không thấy được sự đắc ý khi trở thành chủ tịch mới.
Thẩm An Đồ uống một ngụm trà nóng, hơi nóng bốc làm mờ màn hình.
Hết thảy đều nằm trong kế hoạch, Thẩm An Đồ tắt đi video giám sát.
Tin tức về chủ tịch mới của tập đoàn Cẩm Thịnh được treo lên trước các trang tin tức cả một buổi trưa, bắt đầu từ xế chiều Thẩm An Đồ không liên lạc được với Simon và Ngu Khả Nghiên.
Nhưng mà điều này cũng nằm trong kế hoạch, Thẩm An Đồ không lo lắng.
Thoải mái ngâm mình ở suối nước nóng, Thẩm An Đồ có thể tưởng tượng ra gương mặt tức đến hổn hển của Thạch Hiểu Đông, nhưng mà căn bản những điều này không liên quan gì đến cậu.
Nếu như kế hoạch thuận lợi, người tên Thẩm Lẫm sẽ vĩnh viễn biến mất trên thế giới này, từ nay về sau chỉ có Thẩm An Đồ..