Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyền Nhân Thần Y - Tô Vũ (FULL)

Trên thực tế tối qua, hai người say khướt đi trên đường lớn, Bạch Nhãn Hạt Tử cũng dầm mưa, nói đến phát bệnh, lẽ ra Bạch Nhãn Hạt Tử phải phát bệnh sớm hơn Phó Cổ mới đúng, vậy mà lão già này lại chẳng sao cả.

Nguyên nhân đơn giản là vì, lúc trước Mao Đầu cắn ông ta một cái, mà Mao Đầu lại là linh thú độc nhất vô nhị trên thế giới, toàn thân nó đều là báu vật, đừng nhìn bề ngoài bị cắn một cái mà lầm, trên thực tế đối với Bạch Nhãn Hạt Tử mà nói thì đó lại là một khoản tài sản quý giá, bởi nó biểu thị rằng ông ta sẽ bách độc. bất xâm.

"Tuyết Ny, sư phụ của cháu có phải đến bệnh viện rồi không." Tiêu Tuyết Ny vừa về tới văn phòng, Đới An đã như bám sát thời gian mà tới.

"Sao chú biết?" Tiêu Tuyết Ny nhướng mày nói.

"Cháu đừng quan tâm làm sao chú biết, cháu mau nói cho chú bi đang ở đâu?" Đới An xoa tay có vẻ hơi kích động hỏi.

"Phòng bệnh 513, chú tự đi tìm anh ấy đi, đừng trách cháu không nhắc nhở nhé, anh ấy không muốn gặp thì cũng không liên quan gì đến cháu đâu. Thôi được rồi, cháu còn phải đi thăm rất nhiều bệnh nhân." Tiêu Tuyết Ny nói một câu xong, ôm mấy tập tài liệu trong tay rời khỏi văn phòng.

"Cốc cốc cốc!"

Đới An quay đầu chạy ngay tới cửa phòng bệnh tầng 5, liếc nhìn vào trong rồi phát hiện Tô Vũ đúng là ở bên trong, vì thế xuất phát từ phép lịch sự, ông ta nhẹ nhàng gõ cửa phòng bệnh.

Tô Vũ quay đầu nhìn, phát hiện Đới An ở bên ngoài gật đầu cúi chào anh liên tục.

Tô Vũ thở dài, lắc đầu rồi nói với Mã Hiểu Lộ: "Anh ra ngoài một lát, có người tìm anh."

Mã Hiểu Lộ đang trò chuyện với Tiểu Thúy, cũng không để ý lắm nên gật đầu.

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Tô Vũ đứng dậy bước ra ngoài, khoanh tay trước ngực nói: "Viện trưởng, bệnh viện có nhiều bệnh nhân như thế, ông còn rảnh rang đến thăm phòng bệnh cơ à?” Ý mỉa mai của Tô Vũ hết sức rõ ràng.

Đới An cười ngượng ngùng rồi nói: "Tô tiên sinh, chúng ta nói chuyện riêng một chút đi, tôi có rất nhiều kiến thức chuyên môn y học muốn thỉnh giáo cậu."

Thái độ của Đới An nhìn qua cũng tương đối chân thành, chỉ là Tô Vũ lại chẳng có hứng thú như vậy, nhíu mày nói: "Ồ, viện trưởng còn có kiến thức chuyên môn y học gì cần phải thỉnh giáo một người ngoài ngành y như tôi chứ?”

Tối qua, ông ta và vị bác sĩ Lý kia cứ một câu một chữ "người ngoài ngành y" để gọi Tô Vũ, sao bây giờ lại quay ngoắt lại còn có vấn đề cần thỉnh giáo anh.

Đới An cười ngượng ngùng, quả thực giống như Tô Vũ nói, trước tối qua ông ta vẫn hơi coi thường Tô Vũ, dù sao loại người này đúng là không hề có chút tư cách nào, gọi anh là người ngoài ngành y cũng chẳng quá đáng chút nào.

Chỉ là ông ta cũng thực sự nghĩ mãi không ra, chính người ngoài ngành y này lại tạo ra nhiều kỳ tích đến vậy, hôm nay nói là thỉnh giáo, chẳng bằng nói là chứng thực thì sẽ thích hợp hơn một chút.

Trước danh vọng và lợi ích, rất nhiều người sẽ vứt bỏ rất nhiều thứ, nếu không sẽ chẳng có câu nói bất chấp thủ đoạn và kiên quyết đạt được mục đích.

Đới An cũng không ngoại lệ, phải biết người đang đứng trước mặt mình, người ngoài ngành y này, nếu mình có thể khai thác ra, không chỉ là thành tựu cho ông ta, cũng có thể khiến bản thân từ nay đứng trên đỉnh cao nhân sinh.

Vì vậy Đới An gạt bỏ thân phận viện trưởng của mình, cung kính nói: "Tô tiên sinh nói đúng, từ xưa đến nay, giang hồ vốn là nơi nhân tài xuất hiện lớp lớp. Xin thứ lỗi cho đôi mắt thiển cận của tôi trước đây, không thể nhận ra tài năng lớn của tiên sinh, mong tiên sinh đừng giận."

Đới An cứ "tiên sinh" này "tiên sinh" nọ, quả thực khiến Tô Vũ cảm thấy hơi không được tự nhiên, bèn đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Được rồi, ông có gì thì cứ nói thẳng đi."

Đới An liếm môi nói: "Tôi muốn hỏi Tô tiên sinh, lần trước bệnh nhân bạch cầu, người tên Điền Tiểu Quân ấy, có phải do tiên sinh ra tay chữa khỏi không?"

Đới An đang chứng thực, ngay cả bây giờ Đới An vẫn đầy nghi hoặc về báo cáo y tế chẩn đoán nhầm về bệnh nhân bạch cầu lần trước.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận