Lại còn dám chơi trò bắt cóc, bắt cóc thì cũng thôi, mày bắt cóc người khác không được hay sao mà lại đi động vào Mã Hiểu Lộ, đó là người mày tùy tiện động vào được à?
Đừng nói là Mã Hiểu Lộ có bị làm sao thật, cho dù không hề hấn gì, chỉ riêng hành vi bắt cóc của Từ Nguyên thôi, Từ Thiên Thành cũng tin rằng không ai bảo vệ được anh ta.
Nhưng lúc này đầu óc Từ Thiên Thành vẫn tương đối tỉnh táo, ông ta biết chuyện đã xảy ra rồi, không phải lúc đi truy cứu nguyên nhân nữa.
Nên lập tức nghĩ mọi cách tìm Từ Nguyên trước, bảo đảm an toàn cho Mã Hiểu Lộ đã.
"Cậu, bây giờ lập tức tập hợp nhân thủ, tập hợp được bao nhiêu hay bấy nhiêu, ngay lập tức đi Tân Hải." Từ Thiên Thành siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói.
Người bên cạnh nghe lời nói của Từ Thiên Thành xong, lập tức cũng căng thẳng lên.
Thời gian gần đây, trong bang phái vẫn luôn do Từ Nguyên làm chủ, chuyện xuất động quy mô lớn như thế này đã lâu lắm rồi không xảy ra.
Không những thế, nghe giọng điệu của Từ Thiên Thành, lần này là đi Tân Hải, mà bọn họ đều biết, ở Tân Hải có một kẻ thù không đội trời chung với Từ Thiên Thành, đó chính là Thẩm Ngạo.
Trước đây hai người từng vì một số mâu thuẫn lợi ích nhỏ mà đánh nhau, lần này nhìn bộ dạng này, bọn họ tưởng là muốn sống mái với nhau rồi.
"Ông chủ, xin thứ lỗi cho tôi nói thẳng, lần này chúng ta muốn đối phó với Hải Đông Hội sao?" Người bên cạnh nghiêm túc hỏi.
Từ Thiên Thành trợn mắt nhìn anh ta, giơ chân đá thẳng vào mông anh ta: "Hải Đông Hội cái gì, là đi tìm thằng oắt Từ Nguyên kia, tìm được nó đừng khách
khí mà trực tiếp trói nó cho tôi. Còn đứng đực ra đó làm gì, mau đi đi."
Người kia liên tục gật đầu ôm mông chạy ra ngoài.
Nhìn thái độ của Từ Thiên Thành, dường như là Từ Nguyên gây ra tội gì đó.
Qua lời nhắc nhở của người vừa rồi, Từ Thiên Thành cũng nghĩ ra, ở Tân Hải, Hải Đông Hội là rắn đầu đàn, làm việc gì cũng thuận tiện hơn ông ta nhiều.
Nghĩ đến đây, Từ Thiên Thành cũng không do dự trực tiếp gọi điện cho. Thẩm Ngạo.
"Có chuyện gì, tôi đang ăn cơm đấy." Thẩm Ngạo bắt máy nói với giọng không vui.
Từ Thiên Thành vội vàng mặc áo khoác nói: "Ôi ông đừng ăn cơm nữa, có chuyện rồi, ông phải giúp tôi."
Thẩm Ngạo buông đũa hít sâu một hơi, ông ta biết Từ Thiên Thành gấp gáp như vậy, chắc chắn không thể là chuyện nhỏ.
"Nói đi, tôi nghe có lựa chọn."
Sau đó Từ Thiên Thành kể lại sự việc cho ông ta nghe một lượt, nghe xong Thẩm Ngạo cũng giật mình, nuốt nước bọt ực một cái rồi nói:
“Thật á? Thằng oắt này ăn gan ùm mật báo rồi à?"
Bây giờ Từ Thiên Thành cảm thấy cả da đầu tê dại, ông ta cũng không biết thằng nhóc Từ Nguyên này bị chập dây thần kinh nào nữa.
"Tô tiên sinh đích thân gọi điện cho tôi, còn giả được à? Thôi đừng nói nữa, tôi lập tức qua đó, ông nhanh chóng giúp tôi tìm nó, bảo đảm an toàn cho phu nhân là quan trọng nhất."
Từ Thiên Thành sốt sắng nói xong, Thẩm Ngạo cũng đứng bật dậy đáp: "Được, tôi lập tức đi tìm ngay."
Cúp máy xong, Thẩm Hân Duyệt nhìn Thẩm Ngạo vừa mới ăn được nửa bữa cơm hỏi: "Cha, có chuyện gì vậy? Ăn xong rồi hãy đi chứ."
Thẩm Ngạo khoát tay nói: "Chuyện này không giải quyết xong thì ăn không vô, thằng oắt Từ Nguyên kia, không biết bị ma ám hay sao nữa, nó lại dám bắt cóc phu nhân, lần này chuyện lớn rồi."
Thẩm Hân Duyệt cau mày, lập tức cũng căng thẳng theo: "Cha, ý cha là Từ Nguyên á? Sao có thể chứ?”
"Cha làm sao biết được, chính miệng Tô tiên sinh nói, chẳng lẽ còn giả được sao? Thôi được rồi, cha thấy con cũng nhanh chóng đi giúp tìm đi, đừng để xảy †a chuyện gì mới được."
Thẩm Ngạo nói xong lắc đầu.
Tuy rằng chuyện này, nhìn bề ngoài dường như đối với Thẩm Ngạo, đối với Hải Đông Hội thì không tính là chuyện xấu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!