"Hai vị mời vào trong này." Một phục vụ đẩy cửa phòng riêng lớn, Lê Dương rất kính cẩn đón hai người vào.
Sau đó Lê Dương vẫy tay cho phục vụ, ra hiệu họ có thể đi xuống.
Toàn bộ phòng riêng có cửa sổ sát sàn lớn, ánh sáng tốt, nhiệt độ vừa phải, đặc biệt là hương thơm nhẹ nhàng của trầm hương tỏa trong không khí, khiến người ở đây cảm thấy tâm thần thanh tịnh.
Lê Dương nhẹ nhàng đóng cửa, mời hai người ngồi, rồi tự tay pha hai chén trà đặt trước mặt họ.
Ngồi đối diện thoải mái cười nhìn Mã Hiểu Lộ có vẻ không vui nói: "Sếp Mã, tôi biết trong lòng cô vẫn canh cánh, nhưng cô nghĩ lại xem, cuối cùng cô kiếm được bạc tỷ, còn tôi thì lỗ sạch vốn liếng rồi. Theo lý thì người không vui nên là tôi chứ không phải cô mà?”
Lời nói của Lê Dương nhắc nhở Mã Hiểu Lộ, bởi đây đúng là sự thật không thể chối cãi. Chỉ thấy Mã Hiểu Lộ cầm chén trà nhấp một ngụm, sau đó nói: "Ai kiếm tiền của anh? Công ty chúng tôi chưa từng làm ăn với anh nha."
Mã Hiểu Lộ làm thế này là trở mặt không biết người, khiến Lê Dương cũng chỉ biết cười trừ, liên tục gật đầu nói: "Được được, có cái gọi là không đánh không quen, bây giờ chúng ta có thể tính là bạn rồi chứ?"
Mã Hiểu Lộ cong môi nói: "Không tính, chúng ta là người lạ, nói đi, hôm nay anh muốn gì? Chúng tôi không có rảnh uống trà với anh đâu."
Mã Hiểu Lộ không coi anh ta là kẻ thù đã là tốt lắm rồi, còn bạn bè thì Mã Hiểu Lộ thực sự không hề nghĩ tới.
Nhưng thực tế, từ xưa đến nay vẫn có một quy luật, cho dù nhiều người có thể không muốn thừa nhận, nhưng sự thật là như vậy.
Người hiểu rõ nhất về bạn, tuyệt đối là kẻ thù của bạn, và người như vậy. thường là người thích hợp nhất để làm bạn.
"Sếp Mã, như lời cô nói, chúng ta là người lạ, người lạ thì cô có thể đừng nhìn tôi bằng ánh mắt thù địch được không? Tôi thừa nhận trước đây đúng là tôi có làm sai một số . Nhưng cô cũng hiểu, đây là trong phạm vi kinh doanh cho phép, từ xưa đến nay vẫn vậy. Có người bị đè chết, có người không có cơm ăn, đạo lý thắng làm vua thua làm giặc vẫn luôn tồn tại.
Nhưng tôi không phải người nhỏ nhen, cho dù thực ra đến giờ trong lòng vẫn còn hơi bực bội, là cô khiến tôi ngã một cú lớn. Nhưng đồng thời tôi cũng không thể không thừa nhận cô giỏi hơn tôi, nên tôi có một nguyện vọng..."
Lúc này những gì Lê Dương nói đều là thật tâm, thực tế người như anh ta ở xã hội này không nhiều lắm.
Đó là thừa nhận đối thủ mạnh hơn mình, người như vậy thực sự không nhiều, cho dù nhiều người đã nhận ra, nhưng vẫn không chịu thừa nhận.
Mã Hiểu Lộ nghe xong lời nói của Lê Dương, điều đầu tiên nghĩ đến là, Lê Dương muốn một lần nữa bàn với cô về chuyện hợp tác Thư Tất.
Dù sao bây giờ Thư Tất đã hoàn toàn mở ra thị trường toàn quốc, Lê Dương nhận quyền đại lý từ tay Mã Hiểu Lộ, cũng là chuyện ăn chắc không lỗ.
Mà Mã Hiểu Lộ cũng nghĩ rất rõ, dù sao tập đoàn Lê thị cũng là tập đoàn lớn của Hoa Hạ, có thể khai thác nguồn lực trên tay họ, đúng là cách nhanh để Thư Tất phát triển mạnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!