"Cô Dương, tôi có thể xem sợi dây chuyền trên cổ của cô được không?"
Nếu là người khác mới chỉ quen biết được một ngày mà lấy đồ cá nhân của mình, nhất định Dương Thi Vũ sẽ cho hắn một bạt tai.
Nhưng Lương Siêu thì khác , sau đó liền cười gật đầu, cô ta liền tháo sợi dây chuyền ra đưa cho hắn.
Sau khi lấy được sợi dây chuyền, Lương Siêu chỉ vào nó, sau khi bí mật vận chuyển huyền khí đến các đầu ngón tay rồi hắn khoa tay múa chân trên dây chuyền một lúc, khiến Dương Thi Vũ tỏa vẻ bối rối.
"Lương tiên sinh, anh bị làm sao vậy?"
Lương Siêu phớt lờ cô ta, dừng lại khoảng nửa phút rồi trả lại mặt dây chuyền bằng ngọc bích Hetian cho cô ta.
"Chúng ta thật có duyên gặp nhau, tôi chỉ có hai bàn tay trắng nên cũng không có gì để cho cô, cho nên tôi sẽ cho cô một tấm bùa hộ mệnh, thời khắc mấu chốt hẳn là có thể giúp cô ngăn cản tai họa."
Trước đó, hắn nhìn thoáng qua thấy rằng trán đường của Dương Thi Vũ có màu tối sầm, âm u không rõ, giữa hai lông mày của cô ta có một tia máu lập lòe, là do chiếm hữu của linh hồn ma quỷ điển hình gây ra .
Bị tà khí chiếm hữu, ắt sẽ gặp tai họa đỗ máu.
Lúc trước nhìn cô ta tận lực bảo vệ mình như thế, cảm thấy cô ta là một người không tồi, tự nhiên không một chút do dự mà tặng cho cô ta cái này như lời chúc may mắn.
Bùa hộ mệnh?
Dương Thi Vũ nhìn chằm chằm vào đôi mắt đẹp của hắn và ngạc nhiên nói: "Lương tiên sinh, anh cũng biết huyền thuật sao?"
"Ồ?"
Bây giờ lại đến lượt Lương Siêu kinh ngạc, đại đa số mọi người đều không có tiếp cận với huyền thuật.
Có vẻ như Dương Thi Vũ không phải là một người bình thường.
"Cũng không giỏi cho lắm, chỉ biết sơ sơ mà thôi."
Sau khi tùy ý tán gẫu thêm vài câu, Lương Siêu xin phép rời đi trước.
Nhìn chiếc Maybach chậm rãi rời đi, Dương Thi Vũ vô cùng kinh ngạc, không khỏi vươn tay cầm lấy sợi dây chuyền bằng ngọc bích Hetian trên cổ mình.
"Lương tiên sinh này thật sự càng ngày càng khó hiểu."
"Xem ra sau này chúng ta cần tìm cơ hội tiếp xúc với nhau nhiều hơn..."
Bên trong xe.
Trong khi lái xe, Lương Siêu lấy tấm chi phiếu mà Dương Thi Vũ đã đưa cho hắn ở trước đó liền đưa nó cho Liễu Băng Khanh ở hàng ghế sau, khiến Liễu Băng Khanh lại cau mày một trận.
"Có ý gì đây?"
"Ừm, tôi trả lại cô."
"Không cần, cứ coi như tôi mua quà cho Nghiên Nghiên đi."
"……"
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Lương Siêu vẫn cứ khăng khăng đưa, nhưng Liễu Băng Khanh lại nói: "Sao anh lại to gan như vậy? Nếu anh không lấy lại, tôi sẽ ném nó ra ngoài cửa sổ xe. Ai nhặt được sẽ là của người đó."
Vụt!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!