Mà khi cô ta nhìn thấy Lương Siêu lại giơ tay lên thì tâm lý của cô thực sự sắp sụp đổ luôn rồi, nếu hắn muốn thay hai bên nội ngoại họ hàng Liễu Băng Khanh mỗi người tát mình một cái, vậy khuôn mặt này của mình còn có thể biến thành đầu heo luôn không?
"A, dừng tay!"
"Sư phụ tao là Thiết Quyền Vương Ninh!"
"Nếu ông ấy biết mày dám đối xử với tao như vậy, nhất định sẽ không bỏ qua cho mày đâu!"
Nói xong, thấy đối phương thật sự đã dừng tay thì Giang Hồng thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó bắt đầu cất giọng kêu gào: "Mau, mau quỳ xuống cho tao! Tự tát mình và Liễu Băng Khanh một trăm bạt tay cho tao!"
"Mày, nếu mày dám nhẹ tay, tao sẽ bảo sư phụ..."
Bốp!
Bàn tay đang lơ lửng giữa không trung của Lương Siêu lại lần nữa hạ xuống, tát mạnh đến mức hai cái răng cửa ở hàng dưới của Giang Hồng cũng đồng loạt bật gốc rơi ra!
Kể từ đó bốn răng cửa đều đã rụng hết, nói chuyện không còn trong vành rõ chữ nữa!
"Thiết Quyền Vương Ninh?
"Sao cô không nói sư phụ cô là Thiết Tí A Đồng Mộc luôn đi? Người này nổi tiếng hơn đấy."
Nghe xong, Liễu Băng Khanh che miệng lại "Phụt, haha!" cười một tiếng, thấy Lương Siêu lại giơ tay lên, vẫn chưa có ý định buông tha cho Giang Hồng mới đi qua ngăn hắn lại.
"Quên đi, cô ta đã bị anh tát đến sắp sửa hủy dung rồi, nếu tiếp tục đánh tiếp, gây ra án mạng cũng không đáng, dù sao thế lực của gia tộc cô ta cũng không nhỏ."
"Ừm, được rồi."
"Nếu cô đã mở miệng thì tôi sẽ buông tha cho
cô ta."
Lương Siêu cười thu tay lại, lại hỏi: "Thế nào? Hiện tại uất ức vẫn luôn nghẹn trong lòng cô đã tan đi bao nhiêu rồi?"
Tròng mắt linh động của Liễu Băng Khanh đảo một cái, sau đó cười nói: "Xem như đã giảm hơn phân nửa đi."
Thấy Liễu Băng Khanh đã thoải mái hơn, lòng Lương Siêu cũng buông lỏng không ít, theo tình hình này khoảng cách đến lúc khỏi hẳn đã không xa, chỉ cần thừa dịp sắt nóng đem đi rèn, đánh tan luôn một nửa uất ức còn lại của cô là tốt rồi.
Mà đúng lúc này, Giang Hồng chật vật từ trên mặt đất đứng lên, hàm hồ không rõ mắng to: "Liễu Băng Khanh, mày tìm một Huyền Võ Giả làm bạn trai, còn dám xúi giục hắn đánh tao!"
"Coi như hôm nay mày lợi hại! Tao thua lần này"
"Nhưng nếu mày thật sự có gan như vậy, có dám dắt tên này đi tham gia hôn lễ của tao không! Đến lúc đó, tất cả ân oán giữa hai chúng ta coi như chấm dứt!"
Liễu Băng Khanh nhíu mày liếc cô ta một cái, có vẻ không hề hứng thú.
Đang muốn cự tuyệt, nhưng bỗng nhiên Lương Siêu đã thay cô đáp ứng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!