Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 Xem hết, Lương Siêu đứng sững sờ ở nơi đó một lúc lâu, sau đó mới thở thật dài một tiếng.  

 

Cùng lúc đó, trên đường trở về Thiên Hải, Liễu Băng Loan bĩu môi lộ ra vẻ mặt không vui, luôn miệng quở trách Liễu Băng Khanh.  

 

"Chị, rốt cuộc chị suy nghĩ cái gì vậy?"  

 

"Anh rể ưu tú như vậy, đằng sau còn có nhiều vị hôn thê đang chờ, chúng ta càng nên đi theo anh ấy mới đúng chứ!"  

 

"Hơn nữa chị còn trộm phần hôn thư từ chỗ của cha giao cho anh ấy! Lỡ sau này anh rể không chịu trách nhiệm thì phải xử lý thế nào?"  

 

Liễu Băng Khanh vừa lái xe, vừa lắc đầu và nói: "Lương Siêu cũng không phải con nít, có chủ ý của mình."  

 

"Về phần hôn thư, em thật sự cảm thấy có thể vĩnh viễn giữ chân Lương Siêu bằng những thứ này sao?"  

 

"Cho dù có thể vĩnh viễn giữ được người của anh ấy, vậy trái tim anh ấy thì sao?"  

 

Vừa nói xong, điện thoại của Liễu Băng Khanh lại vang lên, cô vội vàng dừng xe móc điện thoại ra xem xét, là Lương Siêu gửi tin nhắn tới.  

 

"Băng Khanh, cám ơn em."  

 

"Đợi đến khi tất cả kết thúc, đến lúc đó nếu chị em các em còn có ý với anh thì Lương Siêu này nhất định sẽ không phụ các em."  

 

Xem hết, Liễu Băng Khanh nhoẻn miệng cười, muốn trả lời lại một tin nhắn, nhưng nhắn rồi lại xoá, xoá lại nhắn rất lâu cũng không đáp lại được câu nào.  

 

Cuối cùng vẫn là Liễu Băng Loan nhanh tay, trực tiếp giành lấy điện thoại để trả lời.  

 

"Coi như anh có lương tâm, nhớ phải thường xuyên nhắn tin!"  

 

...  

 

Buổi sáng, khoảng hơn mười một giờ, Lương Siêu dẫn Lương Nghiên đi theo hai ông cháu Hạ Tam Hải, Hạ Tử Yên vào Trấn Giang, vốn muốn nhắc lại chuyện từ hôn, nhưng Hạ Tam Hải hoàn toàn không chịu phản ứng đến hắn.  

 

Ông ta trừ hỏi han ân cần một lúc thì chính là điên cuồng tạo cơ hội cho cháu gái cưng của mình, làm Lương Siêu cảm thấy thật bất đắc dĩ, trong lòng thầm mắng ông lão này không hổ là từng được ông già kia chỉ điểm.  

 

Tính cách láu cá này không khác gì ông già kia!  

 

"Tiểu Siêu, sao ông thấy độc trên cánh tay của cháu càng ngày càng nặng vậy?"  

 

Hạ Tam Hải đột nhiên nhíu mày lại, hôm qua cánh tay Lương Siêu chỉ có màu xanh đậm, bây giờ đã thành màu đen.  

 

"Tử Yên, cháu mau dẫn Tiểu Siêu đến bệnh viện Khang Nhân, cái này không phải trò đùa, không thể kéo dài tiếp nữa."  

"Được."  

 

Hạ Tử Yên gật gật đầu, Lương Siêu lại lập tức xua tay: "Hạ Lão, thật sự không cần thiết, tự tôi đi là được."  

 

"Được, cháu cũng đừng cậy mạnh, bệnh viện Khang Nhân được coi là bệnh viện tư nhân tốt nhất Trấn Giang, nói thế nào cháu cũng nên đi xử lý trước để tránh không hỏng."  

 

"Ông biết cháu là thầy thuốc, nhưng cũng có một câu

Nhấn Mở Bình Luận