Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 Người thanh niên kia nhíu nhíu mày, mắng một câu đồ lừa già bướng bỉnh xong thì nói: "Tôi là đội trưởng đội y tế này nên những người này nhất định phải nghe lời tôi. Nếu tôi nói nghỉ ngơi thì phải nghỉ ngơi!”  

 

“Đi đường cả nửa ngày rồi, tôi sắp buồn ngủ chết rồi đây, phòng ốc chuẩn bị xong chưa vậy?”  

 

Nhưng cậu ta vừa nói xong Lương Siêu liền đi đến bên cạnh lão trưởng thôn nói: “Ông này, bây giờ ông đưa tôi đến chỗ mấy thôn dân trúng độc kia đi.”  

 

"Được, được!"  

 

"Vẫn còn cậu này là một thanh niên tốt, tốt hơn cậu ta nhiều!"  

 

Trưởng thôn già kích động vỗ vào tay Lương Siêu và định mang hắn đi, khiến khuôn mặt của Trần Khải ngay lập tức trở nên tối sầm đi.  

 

Mẹ kiếp, lại là tên này!  

 

Trước đó trên đường tới đây, hắn vừa nói chuyện đùa giỡn với hai mỹ nhân xinh đẹp nhất đội, khiến bản thân anh ta nhìn thấy phải ghen tị, giờ lại ngang nhiên đứng dậy tát vào mặt mình một cái sao?  

 

Nếu không cho hắn biết một bài học thì cái quyền uy của đội trưởng sẽ đặt ở đâu chứ?  

 

"Đứng lại!"  

 

Trần Khải hét lên và đi tới, Lương Siêu quay đầu lại và liếc nhìn anh ta.  

 

"Có chuyện gì vậy?"  

 

"Hừ, anh đang làm ở bệnh viện nào? Có biết quy tắc không vậy? Khi đi cùng đội phải tuân theo mệnh lệnh của đội trưởng? Hiểu chưa?"  

 

"Ha.." Lương Siêu cười xì, đầy bỡn cợt hỏi: “Anh đang nói là tôi phải nghe theo anh sao?"  

 

"Không sai!"  

 

Nhìn thấy vẻ mặt tự tin như mật ngọt của anh ta, Lương Siêu cũng không thèm nói chuyện với người này nữa, há miệng nhẹ nhàng phun ra hai chữ, sau đó cùng lão thôn trưởng rời đi: "Thằng đần!”  

 

“Mày!”  

 

Trần Khải lại nổi giận, sau đó nhìn thấy hai người phụ nữ là Hạ Tử Yên, Hàn Phỉ cũng đi theo, trước khi rời đi, bọn họ đều khinh thường liếc anh ta một cái! Thấy vẻ mặt của anh ta méo như khỉ ăn ớt.  

 

Những người khác còn lại đều tỏ vẻ rất trung thành với anh ta.  

 

"Anh Trần, ba người kia không biết tốt xấu, đừng chấp nhặt với bọn họ, đổi lại tôi nhất định sẽ vì anh mà cúc cung tận tụy, sai đâu làm đó.”  

 

"Tôi cũng vậy thưa anh Trần, anh mang tấm thân đáng quý, nếu vì ba người bọn họ mà tức giận hại thân thì thật không đáng…”  

"anh Trần yên tâm đi, ngày mai tôi sẽ điều tra xem ba người kia đến từ bệnh viện nào, sau đó anh bảo chú của mình đi đến viện trưởng bọn họ đánh tiếng một cái thì họ sẽ lập tức quỳ xuống xin lỗi anh thôi."  

 

“…”  

 

Tâm trạng Trần Khải lúc này đã tốt hơn, anh ta vẫy tay bảo mọi người nhanh chóng dựng lều, chẳng mấy chốc, chiếc lều lớn nhất đã được dựng lên, khi Trần Khải chuẩn bị bước vào thì một nữ bác sĩ thực tập vừa mới tốt nghiệp đi tới, trên mặt lộ một vệt ửng hồng.  

Nhấn Mở Bình Luận