Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 “Có điều gì cơ?"  

 

Lương Siêu cau mày suy nghĩ một chút, sau đó hắn lắc đầu không nói nữa, lại quay ra nói chuyện với lão thôn trưởng: "Ông lão này, ông dẫn tôi đi gặp những thôn dân bị trúng độc khác đi."  

 

“Chàng trai này, nếu như không có gì đáng ngại vậy thì cậu và hai cô gái này cứ đi nghỉ ngơi trước đi, ngày mai rồi đi đến đó…”  

 

"Không sao, để hai người bọn họ nghỉ ngơi trước đi, tôi đi với ông, không biết những thôn dân bị trúng độc khác có cùng tình trạng với người này hay không."  

 

Á Đù, Hàn Phỉ liếc nhìn Lương Siêu một cái, rồi nói. Trong đôi mắt xinh đẹp của cô lóe lên một tia sáng.  

 

Bác sĩ là như thế nào?  

 

Câu hỏi này dường như đã được Lương Siêu giải thích một cách hoàn hảo.  

 

"Được, đi với tôi."  

 

"Chúng tôi cũng sẽ đi với anh!...”  

 

...  

 

Sáng sớm ngày hôm sau.  

 

Lương Siêu đã kiểm tra toàn bộ bảy mươi thôn dân bị trúng độc, đều ở trong tình trạng giống nhau, đều là bị trúng Điệt Cổ.  

 

Hắn làm việc cả đêm, lần lượt chữa trị cho hơn bốn mươi thôn dân xong, cuối cùng thể lực cũng có chút không đỡ nổi nữa rồi.  

 

Mà Trần Khải người đang ăn sáng và đã nghỉ ngơi cả đêm, ồ không, phải nói rằng anh ta đã phải vận động cả đêm đang lết từng bước với tốc độ yếu ớt phù phiếm cùng với phân đội của mình đi tới.  

 

Nhìn thấy Hạ Tử Yên đang bóc trứng cho Lương Siêu, và Hàn Phỉ thực sự đang xoa vai cho Lương Siêu, Trần Khải lại ghen tị đỏ mắt, anh ta ngay lập tức nháy mắt với nữ bác sĩ thực tập bên cạnh.  

 

Tôn Giai Giai ngầm hiểu ý rồi bước đến gần hai người phụ nữ cười nói: "U là trời, anh Trần đúng thật là hào phóng, tối hôm qua tôi chỉ mát xa cho anh ấy một chút mà sáng nay anh ấy đã bắn tiền cho tôi rồi đó.”  

 

Vừa nói, cô ta vừa mở giao diện Wechat lên, cố ý lắc lắc trước mặt Hạ Tử Yên và Hàn Phỉ.  

 

Số tiền chuyển khoản là 1 vạn.  

 

Hai người phụ nữ sau khi nhìn thấy thì liếc nhìn nhau, suýt nữa phá lên cười!  

 

Chuyện vậy mà còn không biết ngại khoa ra ư?  

 

 

 

"Các người cười cái gì?"  

 

Nhìn thấy trên mặt hai cô gái đầy vẻ khinh thường, Tôn Giai Giai cảm thấy nhân cách của mình bị sỉ nhục.  

Hạ Tử Yên liếc nhìn mặt Trần Khải, vết môi đỏ mọng trên cổ anh ta còn chưa có rửa sạch, nói: "Đương nhiên là tôi đang cười nhạo cái dáng vẻ không biết sự đời của cô rồi.”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận