Nói xong Mộ Liên Y lại cười lên vài tiếng rồi tiếp: “Tôi nghe nói rằng chị còn có một sư phụ có sức mạnh cực khủng đúng chứ?”
“Mà chuyện này tôi đã đánh tiếng với Miller đại sư rồi, bảo ngài ấy lúc trừ khử tên tiểu tử Lương Siêu kia thì tiện tay giết chết cái vị sư phụ kia của chị luôn.”
“Cô!”
Trên mặt của Mộ Khuynh Tuyết càng hằn sâu sự phẫn nộ uất hận, cô cắn chặt răng nói: “Cô đừng có mà mơ thực hiện được điều đó!”
“Đến lúc đó nếu như Miller gì đó kia không đồng ý bảo đảm không làm hại hai người Lương Siêu và sư phụ của tôi thì tôi tuyệt đối không tình nguyện hiến thân cho gã ta.”
"Ha ha ha!"
Đào Khiêm cười to hai tiếng, lắc đầu nói: "Cô Mộ, bốc đồng như vậy thực sự không giống phong cách của cô đâu, tôi biết, để không liên lụy đến tên tiểu tử họ Lương đó và cả bà già sư phụ của cô, nên cô đã lựa chọn việc tự mình biến mất trong lặng lẽ đúng chứ?”
"Nhưng thật đáng tiếc, trước đó nửa tiếng tôi đã sắp xếp người đợi sau vài tiếng nữa sẽ đi thông báo cho Lương Siêu và sư phụ của cô rồi, làm vậy để nói cho bọn họ biết, cô sẽ phải chết dưới tay Miller đại sư của nhà họ Mộ."
“Thậm chí, bọn tôi còn đã nói hẳn nơi ở của Miller đại sư cho hắn biết rồi cơ.”
“Cô không ngại mà thử đoán xem, với tìm cảm mà họ dành cho cô như vậy bọn họ sẽ làm gì chứ?”
Dáng vẻ của Mộ Khuynh Tuyết lại càng thêm sửng sốt, sau đó trong lòng bắt đầu hoảng sợ, nếu như sư phụ của cô cùng Lương Siêu thật sự phát hiện chuyện này, không cần nghĩ nhiều cũng biết bọn họ nhất định sẽ lập tức xông tới!
Mà đến lúc đó...
Cho dù Miller lười biếng không muốn động thủ thì cũng không thể ngồi yên được rồi.
Mộ Liên Y cau mày liếc Đào Khiêm một cái, tự nhiên ả ta cũng nhìn thấu được suy nghĩ nhỏ nhặt của gã ta hiện giờ.
Chẳng qua là ả sợ Miller đại sư không quá coi trọng cái chuyện nhỏ nhặt này rồi đợi sau khi làm Mộ Khuynh Tuyết cho sướng xong rồi mà trực tiếp quay trở về Đế Kinh cho nên mới phải thêm một sự chắc chắn bảo đảm là gã ta tham gia vào chuyện này.
“Họ Đào kia, ai cho ông tự ý chủ trương mọi chuyện đấy?”
Đào Khiêm xấu hổ cười cười, gã nói: “Tam tiểu thư, cô ngàn vạn lần xin đừng nóng giận, tôi cũng bất đắc dĩ thôi, bởi vì chuyện này đối với cô mà nói chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng đó lại là vấn đề sinh tử của tôi và lão Ngô.”
“Nhưng cô cứ yên tâm đi, tôi bảo thuộc hạ mấy tiếng sau mới đi thông báo cho Lương Siêu bọn họ, với thời gian dài như vậy cũng đủ để Miller đại sư khoái lạc rồi, hehehe…”
“Hừ!”
Mộ Liên Y hừ lạnh một tiếng, mắng: “Tôi cứ nói lời xấu trước, nếu mấy người khiến cho Miller đại sư không vui thì ắt phải tự gánh lấy hậu quả!”
"Đó là đương nhiên, đó là đương nhiên."
Hai người liên tục gật đầu, nói: "Tam tiểu thư, cô xem thời gian cũng không còn sớm nữa, Miller đại sự ở phòng bên đại khái là đang rất nóng lòng chờ đến điên rồi, bây giờ đưa người tới cho ngài ấy đi!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!